Chương 378: Nghề Nào Cũng Vất Vả Hết
Chương 378: Nghề Nào Cũng Vất Vả HếtChương 378: Nghề Nào Cũng Vất Vả Hết
Tô Niệm Tinh cũng không tiện nói, dù sao thì đây cũng là tin tức lớn mà bạn trai của Taylor dùng sinh mạng của mình chụp được, nếu cô tiết lộ trước vậy không phải là cướp công của anh ta hay sao?
Cho dù cô có muốn nổi tiếng cỡ nào thì cũng sẽ không làm ra chuyện thiếu đạo đức như vậy.
"Cái nghề săn ảnh này thật nguy hiểm, bất cẩn một cái là bị người diệt khẩu ngay."
"Đúng đó, nghề nào cũng vất vả hết."
Mọi người thảo luận sôi nổi, Kaylor vẫn luôn im lặng không nói gì đột nhiên che mặt khóc nức nở, các hàng xóm láng giềng sợ hết hồn, nháo nhào an ủi cô ta.
"Cô gái, vẫn chưa đến giờ mà, cảnh sát đã đi cứu người rồi, nhất định sẽ cứu được người về thôi."
"Đúng đó, cô phải tin vào năng lực của cảnh sát Hương Giang chúng ta chứ, mấy hôm trước không phải trên báo có đăng tin bọn họ đã phá được vụ án giết người hàng loạt hay sao? Hiệu suất làm việc của bọn họ rất cao."
Bọn họ thật lòng thật dạ muốn khuyên, nhưng Kaylor cũng thật lòng thật dạ gào khóc: "Đều tại tôi, nếu không phải tại tôi muốn mua nhà thì anh ấy cũng sẽ không đi làm công việc nguy hiểm như vậy."
Bọn họ đã yêu nhau được bảy năm rồi, bình thường thắt lưng buộc bụng, muốn gom ít tiền vào mua nhà, nhưng tốc độ tăng cao của giá nhà thật sự quá nhanh.
Hơn nửa năm qua đã tăng lên năm phần rồi, thu nhập của bọn họ thì mãi vẫn không thấy tăng, cách căn nhà càng ngày càng xa, một tháng trước tâm trạng của cô ta sụp đổ, trách móc anh ta vô năng, đến ngay cả nhà mà cũng không cho cô ta được.
Chắc chắc là anh ta đã để chuyện này trong lòng cho nên mới mạo hiểm đi chụp tin tức lớn.
Cánh sản ảnh ở Hương Giang đi săn tin không có chỗ nào là không nhúng tay vào, cũng không có giới hạn là vì tiền thù lao thật sự cao. Chỉ cần có thể chụp được tin tức mang tính bùng nổ thì bọn họ có thể nhận được ít nhất khoản thu nhập sáu con số. Sáu con số này đối với các phú hào mà nói có lẽ chỉ là một bữa cơm, nhưng đối với dân chúng ở tầng lớp thấp mà nói thì lại là mấu chốt có thể mua được nhà hay không.
Bây giờ, Kaylor thật sự rất hối hận: "Nếu không phải tại tôi ép anh ấy thì anh ấy sẽ không mạo hiểm."
Cherry thấy cô ta tự trách mới vỗ vào vai cô ta: "Cũng không thể trách bồ được, cũng có phải bồ kêu anh ta đi làm phóng viên đâu. Lúc bồ quen anh ta thì anh ta đã là phóng viên rồi, nếu không phải vì thích cái nghề này thì anh ta không có khả năng làm lâu như vậy đâu."
Các hàng xóm biết Kaylor không dễ chịu nên đồng loạt chửi cục quản lý nhà và thị trường bất động sản bất lương: "Mấy tên gian thương kia tăng giá nhà lên nhanh như thế là muốn ép chúng ta đi chết mà."
"Đợt trước con trai tôi hẹn hò nhưng cô bạn gái sống chết không chịu ở chung với chúng tôi. Chúng tôi vét sạch toàn bộ vốn liếng trong nhà cũng không đủ mua nổi. Thế là cô gái đòi chia tay, bây giờ con trai tôi vẫn chưa hồi phục tinh thần đây này."
"Cũng không thể trách cô gái trẻ người ta được, bây giờ không có nhà thì con gái đều không có cách nào đi học." Mọi người cùng nhau thảo luật về phát triển dự án bất động sản, thời gian trôi qua từng phút một, thẳng cho đến mười phút sau mà điện thoại vẫn không vang tiếng chuông nào, mọi người đều thấp thỏm bất an: "Có phải đã xảy ra chuyện rồi không?"
Thẳng cho đến mười lăm phút sau, cuối cùng điện thoại mới vang lên.
Kaylor là người đầu tiên nhận máy, những người khác cũng không giành với cô ta mà đều dỏng lỗ tai lên nghe giọng nói ở đầu bên kia.
"Thật sao? Anh ấy không sao? Vậy tốt quá rồi." Kaylor dùng một tay ôm nửa gương mặt, lau vội nước mắt đang rơi như mưa, cũng không biết đầu bên kia điện thoại nói gì mà cô ta đưa máy cho Tô Niệm Tinh.
Tô Niệm Tinh vỗ vào vai cô ta, lúc này mới nhận cuộc gọi.
"Đã bắt được tài xế rồi? Thật tốt quá, nhưng có khả năng anh ta sẽ không khai ra hung thủ phía sau màn đâu."
Giám sát Lương kêu cô cứ việc yên tâm: "Chúng tôi cũng có thủ đoạn thẩm vấn”"
Tô Niệm Tinh nhắc nhở anh ta: 'Lần này không muốn lên báo, đừng khai tôi ra nhé."
Giám sát đoán được nỗi băn khoăn của cô nên rất sảng khoái đồng ý với yêu cầu của cô.
Bàn xong mọi chuyện rồi cúp máy, các hàng xóm đồng loạt vây tới hỏi: "Đã bắt được tài xế rồi sao? Tại sao lại muốn giết anh ta?"