Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 399 - Chương 399: Chẳng Thế Nào Cả

Chương 399: Chẳng Thế Nào Cả Chương 399: Chẳng Thế Nào CảChương 399: Chẳng Thế Nào Cả

Anh ta ngại ngùng xoa mũi: “Cha, con cũng không có cách nào mà, đột nhiên có việc gấp đấy chứ. Cha yên tâm, buổi chiều con đảm bảo sẽ đi ăn cơm với cha.

Chú Minh không muốn dạy dỗ con trai mình ngay trước mặt A Mỹ mà lập tức tức giới thiệu với cô ta: "Đây là con trai tôi, Trương Chí Minh, ba mươi hai tuổi, chưa kết hôn."

A Mỹ đi lên giới thiệu bản thân. ...

"Thế nào hả?" Tiễn A Mỹ và chú Hưng đi, anh Minh vào trong quán Tô Thần Toán ăn cơm, anh ta gọi một phần điệp đầu phạn, còn chưa kịp ngồi xuống thì chú Minh đã lẽo đẽo theo sau hỏi.

Anh Minh lắc đầu: "Chẳng thế nào cả."

"Mày còn kén chọn cái gì nữa? A Mỹ tốt bao nhiêu, người ta là giáo viên tiểu học, lớn lên ưa nhìn, con người cũng dịu dàng, mày đừng có kén cá chọn canh nữa."

Vẻ mặt của anh Minh rất bất đắc dĩ: "Cha ơi, tìm vợ thì phải tìm người thuận mắt mới được, con không thích kiểu người thế này."

Chỉ sợ cha mình vẫn còn làm phiền mình tiếp, anh ta lại nói cho đối phương biết một tin giật gân: "Con đã nhìn trúng một cô gái trẻ khác rồi, sắp tới sẽ theo đuổi cô ấy. Sẽ không có chuyện con không lấy được vợ đâu, cha cứ việc yên tâm đi.'

Khi nói, vẻ mặt của anh ta tràn đầy sắc xuân, đây chính là hiện tượng chưa từng có trước đây.

Chú Minh thấy vậy cũng nổi lên hứng thú: “Ai thế? Làm việc gì? Cao bao nhiêu? Gia đình làm nghề gì?"

Anh Minh thấy ông ta cứ lải nhải mãi không thôi: "Cha hỏi nhiều như vậy làm gì, đợi con theo đuổi được rồi hiển nhiên sẽ dẫn về nhà cho cha coi mắt, bây giờ cứ khiêm tốn trước đi đã."

Chú Minh chỉ đành kiêm chế lòng tò mò của mình lại: "Được được được, tao không hỏi nữa, mày tự theo đuổi đi.'...

Lại là một buổi sáng khác, so với sự náo nhiệt và cát tường ngày thường thì hôm nay lại kích thích hơn rất nhiều.

Mới sáng sớm đã nghe thấy có người đang khóc ở trước cửa quán Tô Thần Toán, đợi bước lại gân nhìn mới phát hiện, hóa ra là Khẩu Thủy Toàn.

Các hàng xóm vội vàng đi tới hỏi han tình hình.

"Tại sao lại khóc? Vợ cậu đâu?”

"Cô ấy vẫn chưa phải vợ tôi, chúng tôi còn chưa đăng ký kết hôn mà” Khẩu Thủy Toàn vừa lau nước mắt vừa nói.

"Tại sao lại chưa đăng ký kết hôn? Bụng đã to rồi mà vẫn chưa đăng ký kết hôn, thế này cũng phiền phức lắm đấy." Các hàng xóm dùng ánh mắt soi xét để đánh giá Khẩu Thủy Toàn, hiển nhiên trong lòng đã coi anh ta thành tên đàn ông cặn bã không muốn chịu trách nhiệm.

Khẩu Thủy Toàn rất oan ức: 'Không phải tôi không muốn đăng ký kết hôn mà là 'ngoại phụ' không đồng ý, còn nói nếu như cô ấy dám kết hôn thì ông ta sẽ chết cho cô ấy xem. Chúng tôi chỉ đành ở chung trước mà thôi."

Ngoại phụ trong tiếng Quảng Đông có nghĩa là cha vợ.

"Đợi đẻ con ra rồi, ông ta nhìn thấy cháu ngoại trai là sẽ đồng ý ngay thôi." Có người khuyên Khẩu Thủy Toàn nghĩ thoáng một chút. Nhắc đến đứa con là Khẩu Thủy Toàn vừa rồi còn hoàn toàn bình tĩnh đã lắc đầu thành cái trống bỏi: "Cô ấy biến mất rồi, tối hôm qua nửa đêm cô ấy muốn ăn vải, tôi bảo cô ấy lắm chuyện nên không mua, nhưng sáng nay tỉnh dậy lại không thấy cô ấy đâu nữa."

Các hàng xóm láng giềng lại chỉ trích anh ta không đúng.

"Có đôi khi thai phụ hơi kén ăn một chút, không phải chỉ là muốn ăn vải thôi sao? Tháng này không có vải tươi thì cậu không biết mua vải đông lạnh hoặc là vải khô về à? Sao cậu còn mắng cô ấy 'lắm chuyện chứ."

"Đúng đó! Đổi lại là tôi thì tôi cũng sẽ tức bỏ đi thôi."

"Đêm hôm khuya khoắt một thai phụ có thể chạy đi đâu được? Cậu đã tới nhà mẹ đẻ của cô ấy để tìm chưa?"

Khẩu Thủy Toàn lắc đầu: "Tôi không dám!"

Nhìn bộ dáng hèn nhét của anh ta là các hàng xóm lại tức giận nữa: "Không dám vẫn phải đi, bằng không, nếu cô thấy thật sự nghe lời cha mình mà bỏ đứa con, tôi xem cậu còn làm thế nào được? Bây giờ bỏ con cũng rất thuận tiện đấy nhé, đến Thâm Quyến một chuyến là có thể xuất viện ngay trong ngày."

Vừa nghe đến chuyện phá thai là sắc mặt Khẩu Thủy Toàn trắng bệch, anh ta quên mất cả sợ hãi, vừa vặn đằng trước có một chiếc xe buýt dừng lại, anh ta nhảy lên xe đi ngay lúc ấy.

Các hàng xóm nhìn với vẻ trợn tròn mắt, há hốc mồm: "Có phải chuyến xe buýt này chạy qua nhà của cha vợ anh ta không thế? Đã là người sắp làm cha rồi làm sao làm việc vẫn còn bộp chộp như vậy chứ?"

"Ai mà biết, đứa trẻ này cũng không vất vả mà"...
Bình Luận (0)
Comment