Chương 402: Là Giả Nốt
Chương 402: Là Giả NốtChương 402: Là Giả Nốt
Ngay cả bụng cũng là giả nốt hả trời!
Khẩu Thủy Toàn như bị sét đánh ngang tai, nhìn cô với vẻ ngơ ngác: "Nhưng... Tiêm Sa Chủy rộng lớn như vậy, lưu lượng người cũng tập trung như thế, làm thế nào tôi mới có thể tìm được cô ta?"
Đương nhiên Tô Niệm Tinh biết một mình anh ta đi tìm tên lừa đảo sẽ hơi khó khăn, vì thế nói: "Tìm cảnh sát đi, vụ án này của anh do tổ trọng án nào phụ trách?"
Khẩu Thủy Toàn đáp lời: "Tổ C."
Tô Niệm Tinh khó xử, cô chưa từng tiếp xúc với tổ C, không biết đối phương có tin quẻ tượng mà cô nói không nữa.
Các hàng xóm nhìn ra được vẻ khó xử của cô nên vỗ lên vai Khẩu Thủy Toàn: "Cảnh sát có khả năng không tin Tô Thần Toán nhưng chúng tôi tin cô ấy. Ngày mai chúng tôi sẽ đi tìm bọn lừa đảo cùng cậu."
Bọn họ cũng đều là người nhìn Khẩu Thủy Toàn lớn lên, cha anh ta mất sớm, năm ngoái người mẹ cũng qua đời. Đứa trẻ này không có một người thân nào giúp đỡ nên mấy hàng xóm láng giêng như bọn họ chính là hậu thuẫn của anh ta: "Nhất định phải bắt được mấy tên lừa đảo đó để bọn họ đừng tiếp tục hại người nữa."
Vì thế, mấy người hàng xóm không phải đi làm kia chia ra cứ hai người một nhóm, bắt đầu thảo luận về phương án vây bắt ngày mai.
Khẩu Thủy Toàn nghe mọi người bằng lòng bớt chút thời gian quý báu ra để giúp mình, hai mắt rưng rưng nước mắt, khóe miệng nhếch lên, trên gương mặt vẽ ra một nụ cười xán lạn. Anh ta cúi người thật sâu xuống trước mặt mọi người: "Cảm ơn mọi người."
"Cảm ơn cái gì, mọi người đều là hàng xóm với nhau mài" Anh Minh vỗ vào vai Khẩu Thủy Toàn, cổ vũ anh ta: "Chúng ta nhất định có thể bắt được bọn lừa đảo đó."
Khẩu Thủy Toàn gật mạnh đầu.
Tuy rằng các hàng xóm đã ôm đồm chuyện này rồi nhưng Tô Niệm Tinh vẫn cảm thấy bọn họ giúp bắt nhóm lừa đảo trông không được đáng tin. Mấy ông mấy bà này tuổi tác đều không còn trẻ nữa, lỡ như ngã một cái vậy cũng không hay.
Bọn họ vẫn nên sử dụng sức mạnh của cảnh sát thì hơn. Hơn nữa, địa hình ở bên Hương Giang này quá mức vi diệu. Giữa mỗi một tòa nhà đều có một ngõ nhỏ, mấy hàng xóm này lại không quen thuộc địa hình ở bên Tiêm Sa Chủy, nếu như tên lừa đảo vòng vèo vài cái đã có thể chạy thoát vậy là lãng phí mất một cơ hội rồi còn gì.
Các hàng xóm cũng cảm thấy cô nói có lý, vì thế lại cùng Khẩu Thủy Toàn đến đồn cảnh sát Vịnh Đồng La yêu cầu các cảnh sát ngày mai giúp đi bắt người.
Nghe nói bắt người ở một khu vực tập trung dân cư như vậy, giám sát Vương của tổ trọng án C lập tức từ chối kiến nghị này: "Cảnh sát chúng tôi cũng không có khả năng chỉ dựa vào quẻ tượng của một thầy bói để điều động nhiều lực lượng cảnh sát như vậy.
Nếu như chuyện này đồn vào tai truyền thông vậy cũng không biết sẽ bị viết thành cái gì nữa. Cho dù tôi có tin Tô thần toán xem bói rất chuẩn, cũng bằng lòng ra quân nhưng mọi người thử đổi vị trí mà nghĩ xem: Nếu mọi người là tên lừa đảo, trông thấy có nhiều cảnh sát xuất hiện ở đầu phố như thế thì mọi người còn muốn đi qua nữa không?"
Các hàng xóm bị chặn họng không thốt ra được thêm câu nào.
Đúng vậy, cảnh sát mặc quân trang đều mặc cảnh phục, mà tổ trọng án lại chỉ có vài người, hoàn toàn không thể chặn được nhiêu con đường như thế. Cách ổn thỏa nhất thật sự vẫn là mấy hàng xóm như bọn họ ra tay.
Giám sát Vương thấy mấy hàng xóm này vẫn muốn đi bắt tên lừa đảo mới khuyên bọn họ đừng tùy tiện hành động: "Nếu trên người bọn họ có dao vậy có khả năng mọi người không phải là đối thủ của bọn họ đâu, thế này rất nguy hiểm”"
"Sẽ không đâu." Anh Minh nhìn về phía Tô Niệm Tinh: "Mấy tên lừa đảo này sống nhờ vào lừa tiên, cùng lắm cũng chỉ ngồi tù ba năm thôi, còn nếu giết người thì sẽ bị phán nặng hơn."
Giám sát Vương lại cảm thấy không thể đắc ý; "Lỡ như trong tay bọn lừa đảo có dao vậy anh làm vậy chính là kêu các hàng xóm đi chịu chết. Chỉ vì tìm ba vạn đồng đó về mà anh lại kêu nhiêu hàng xóm như vậy cùng theo mạo hiểm, có đáng không?"
Tô Niệm Tinh thấy giám sát Vương không muốn giúp nên cô định đi tìm giám sát Lương của tổ A bên cạnh.
Tiếng tranh luận bên tổ trọng án C đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của những tổ trọng án khác.
Giám sát Lương nghe thấy động tĩnh ở bên này nhưng vụ án này do tổ C phụ trách, anh không tiện vượt tổ can thiệp vào, thấy Tô Niệm Tinh qua đây xin được giúp đỡ, anh nghĩ ngợi một chút rồi vẫn đồng ý.