Chương 535: Anh Muốn Bói Chuyện Gì
Chương 535: Anh Muốn Bói Chuyện GìChương 535: Anh Muốn Bói Chuyện Gì
Tô Niệm Tinh ký hợp đồng xong vẫn còn sững sờ. Hôm qua Mạc Mạc mới thông báo với cô xong mà hôm nay đã ký hợp đồng, không phải Mạc Mạc là con trai của người nổi tiếng hay là con nhà giàu đấy chứ?
"Bà chủ, chị hạnh phúc thật đấy." A Trân ôm Tô Niệm Tinh khoa trương kêu to, chỉ hận không thể thay thế cô tham gia tiệc cảm ơn.
Trên mặt Tô Niệm Tinh hiện lên ý cười. ...
Ký hợp đồng xong, Tô Niệm Tinh nhanh chóng bay đến Loan Loan lần thứ hai. Lần này thời gian ghi hình dư dả, cô ghi hình xong thì cùng Mạc Mạc ăn cơm.
Đối phương nhận một bộ phim, không phải là phim thần tượng mà cậu ta đã quen diễn, chỉ cần giả ngầu ra vẻ đẹp trai là được. Bộ phim lần này yêu cầu rất cao, hơn nữa đóng cùng các diễn viên gạo cội. Lúc ăn cơm, cậu ta nhiều lần cảm ơn Tô Niệm Tinh đã cứu mình.
Tô Niệm Tinh cười an ủi cậu ta mấy câu.
Mạc Mạc nhờ Tô Niệm Tinh bói giúp mình xem bộ phim này có hot được không: "Để diễn tốt bộ phim này, tôi tìm giáo viên phụ đạo, áp lực rất lớn, tinh thân gần như sụp đổ. Nếu không thể nổi tiếng, tôi..."
Giới giải trí hiện tại, các nghệ sĩ đều phát triển theo ba hướng đóng phim truyền hình điện ảnh và ca hát, như vậy mới có thể tích lũy danh tiếng trên toàn phương diện.
Tô Niệm Tinh không bói cho cậu ta. Dù sao cô cũng là người trùng sinh, chỉ cần xem tên là biết có thể nổi tiếng hay không. Biết được đây là một bộ phim cổ trang, cô khen ngợi: "Bộ phim này sẽ rất nổi tiếng, hơn nữa sẽ được đại lục mua bản quyền."
Mắt Mạc Mạc sáng lên. Cậu ta hoàn toàn không ngờ mình có thể nổi tiếng sang tận đại lục, chỉ cần nổi tiếng ở Loan Loan, cậu ta đã rất thỏa mãn: "Cảm ơn cô! Nếu thật sự ăn khách thì tôi nhất định sẽ đáp tạ cô."
Sau khi liên hoan với Mạc Mạc, Tô Niệm Tinh đi dạo ở Loan Loan hai ngày, mua mấy món đồ kỷ niệm rồi trở về Hương Giang.
Chương trình giải trí lân này phải chờ hai mươi ngày sau mới phát sóng, cô không thể ở lại đây lâu đến thế.
Trở về Hương Giang, Tô Niệm Tinh phát quà tặng mang về cho các nhân viên cửa hàng, mọi thứ vẫn như cũ. ...
Sáng sớm hôm nay, có một vị khách sốt ruột chạy đến, có vẻ như vội đi làm. Anh ta đi đến trước quầy, A Trân cho rằng anh ta đến đây để mua bữa sáng, đang định xoay người đi lấy bánh bao, ai ngờ khách hàng lại lướt qua cô ta, đi thẳng đến trước quầy: "Tôi muốn xem bói! Tôi có việc gấp!"
Tô Niệm Tinh nao nao, sáng sớm đã xem bói, xem ra chuyện này không nhỏ chút nào. Cô nhìn về phía khách hàng: “Anh muốn bói chuyện gì?"
Đám hàng xóm láng giềng nghe tin sắp có quẻ bói để xem, tất cả đều tùy ý chồng báo giấy lên nhau, tụ tập lại gần, muốn nghe được tin tức mới nhất.
Khách hàng cũng không bận tâm tới đám hàng xóm láng giềng chung quanh, anh ta thật sự rất sốt ruột: "Tài liệu của tôi bị mất! Nó vô cùng quan trọng! Cô có thể bói giúp tôi xem kẻ nào đã đánh cắp nó không?”
Tô Niệm Tinh nhìn người đàn ông trước mặt: "Anh kể lại quá trình sự việc trước đã, tôi sẽ xem thử có giúp anh tìm lại được hay không."
Người đàn ông gật đầu, sau đó kể lại rõ mười mươi sự việc. Gần đây công ty của anh ta sắp tham gia một hội đấu thầu, anh ta là một trong những người phụ trách, dẫn dắt đoàn đội bảy người nghiên cứu thật nhiều lần, sửa chữa phương án lặp đi lặp lại, cuối cùng cũng hoàn thành trước khi diễn ra hội đấu thầu: "Ba giờ chiều nay sẽ bắt đầu đấu thầu. Nếu công ty chúng tôi không thể đưa ra phương án thì chắc chắn sẽ bị đào thải."
"Phương án của anh bị mất như thế nào? Anh in nó ra giấy hay làm việc trên máy tính?"
Từ thập niên tám mươi, Hương Giang đã nhập khẩu máy tính, đến thập niên chín mươi rất nhiều công ty đã dùng máy tính để làm việc. Nhưng vì đó là món đồ mới lạ, lại thêm tốc độ xử lý của máy tính cũng không nhanh nên có một nửa công ty vẫn làm việc trên giấy.
Người đàn ông gật đầu: "Tôi lưu trong đĩa mềm, bởi vì phải nộp lên cho lãnh đạo ban ngành. Nhưng hôm qua chúng tôi ngủ ở khách sạn, đĩa mềm lại không cánh mà bay. Tôi muốn nhờ cô giúp tôi bói xem rốt cuộc là ai ăn trộm đĩa mềm."
"Có bao nhiêu người ngủ ở khách sạn?" Tô Niệm Tinh hỏi.
"Tính cả tôi thì tổng cộng là bảy thành viên của nhóm, ngoài ra còn có lãnh đạo lệ thuộc trực tiếp của tôi cũng đến tham dự hội đấu thầu lần này." Người đàn ông đã thức mấy đêm liền, quầng thâm mắt tím tái, tinh thân rất mỏi mật.