Chương 550: Bói Sự Nghiệp Được Không
Chương 550: Bói Sự Nghiệp Được KhôngChương 550: Bói Sự Nghiệp Được Không
Thấy anh ta bắt đầu diễn sâu, Tô Niệm Tinh vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười: "Anh định bói cái gì?" Nhân tiện âm thầm quan sát ba người kia, thấy chúng đã dời tâm mắt, cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Khách hàng thờ ơ nói: "Bói sự nghiệp được không? Bói xem kiếp này tôi có cơ hội phát tài không.”
Quả nhiên là dân cờ bạc. Tô Niệm Tinh ném quẻ lục hào kim tiền, sau đó đoán chữ, bấm đốt ngón tay tính cả buổi, cuối cùng xem tướng tay rồi mới nói với anh ta: "Nếu anh còn tiếp tục cờ bạc thì chẳng những không thể phát tài mà ngay cả vợ con cũng sẽ rời bỏ anh, nhà công cũng sẽ bị lấy mấy."
Nhà công ở Hương Giang chỉ được xin theo đơn vị gia đình, hơn nữa rất khó xin. Nếu ly hôn thì nhà công sẽ bị hủy bỏ, đến lúc đó anh ta sẽ phải thuê nhà tổ chim làm chỗ ở như rất nhiều người khác.
Sắc mặt phấn khởi đến mức đỏ bừng vì rút thăm trúng của khách hàng thoáng chốc trở nên trắng bệch. Anh ta hơi mím môi, trừng Tô Niệm Tinh một cái rồi quay đầu bỏ đi.
Thấy cảnh này, đám hàng xóm láng giêng đều nhao nhao bênh vực Tô Niệm Tinh: "Xem ra thằng cha đó hận cô mất rồi."
Chú Minh nói thẳng: "Loại người như thế không đáng được cứu. Tự dưng lãng phí một cơ hội trúng xâm."
Khách hàng chung quanh đều khuyên nhủ bà chủ nghĩ thoáng chút: "Loại người ham cờ bạc như thằng cha đó căn bản là không khuyên nhủ được đâu. Dù cô bói chuẩn cỡ nào, hắn cũng sẽ không tin."
Không phải tất cả người Hương Giang đều mê tín, nhất là khi đối phương là một dân cờ bạc, trong lòng ôm giấc mơ đẹp một đêm giàu to. Cô muốn thay đổi anh ta chỉ bằng một câu nói, chẳng khác nào si tâm vọng tưởng.
Khóe mắt Tô Niệm Tinh nhìn lướt qua ba người khách kia, thấy chúng chỉ nhìn chằm chằm vào cửa thủy tinh, không khỏi thở dài thật sâu: "Tôi không sao."
Qua giờ cao điểm buổi trưa, trong khoảng thời gian từ ba giờ đến năm giờ buổi chiều là thời gian trà chiêu, Tô Niệm Tinh có một giờ rảnh rỗi. Cô giao cho A Trân trông cửa hàng thật kỹ, sau đó cầm túi xách chuẩn bị ra ngoài tìm giám sát Lương thương lượng. Anh thông minh như thế, chắc chắn sẽ giúp cô nghĩ ra một phương pháp kín không kẽ hở. Cô cũng không sốt ruột giúp ba người này xem bói, chung quy cô còn có thể bói cho anh Minh, chẳng qua cô còn chưa kịp rời đi thì đã thấy ba người lúc nãy ngồi ở cửa vẫy tay gọi cô.
Trái tim Tô Niệm Tinh đập thình thịch. Sau khi biết thân phận của ba người này, cô thậm chí không dám có suy nghĩ lén lút xem bói cho chúng, chỉ sợ đối phương sẽ cho mình một viên kẹo đồng. Bây giờ chúng đột nhiên gọi cô, chẳng lẽ cô đã lộ sơ hở? Trái tim cô lạnh lẽo, lại gần mỉm cười: "Tôi có thể giúp được gì cho các anh?”
Người đàn ông đầu đinh đánh giá Tô Niệm Tinh: "Cô rất am hiểu xem bói hả?"
Chuông cảnh báo trong đầu Tô Niệm Tinh reo lên, không phải ba người này muốn cho cô xem bói đấy chứ? Vậy thì nên bói như thế nào? Nhưng đối phương đã ở đây ăn cơm nửa tháng, cũng từng chứng kiến bản lĩnh xem bói của cô, cô không thể chống chế, cũng không có cách nào kiếm cớ nói mình không bói được. Cô kiên trì gật đầu: "Đúng, tôi am hiểu bói sự nghiệp, hôn nhân, con cái và nhà cửa."
Cô chỉ về phía người vừa rời đi, tự giêu nói: "Đừng kêu tôi bói xổ số lục hợp gì đó, trình độ của tôi có hạn, không bói được thứ đó."
Ba người mặt lạnh như tiền nhìn cô, Tô Niệm Tinh không thể nào cười nổi.
Người đàn ông đầu đinh đánh giá cô: "Có phải tất cả những kẻ cờ bạc đều sẽ không có kết cục tốt không?”
Đôi mắt anh ta nhìn chằm chằm vào Tô Niệm Tinh không buông tha. Sống lưng của cô nổi da gà, chẳng lẽ người này cũng là một tên cờ bạc? Trong mắt dân cờ bạc, tất cả những kẻ khuyên chúng đừng bài bạc đều là kẻ xấu. Bất kể anh ta nghĩ như thế nào, lúc này cô chỉ còn cách thuận theo lời nói của anh ta: "Tất nhiên là không. Bài bạc phải dựa vào may mắn, có người may mắn, có người xui xẻo. Người lúc nãy chẳng qua thuộc loại xui xẻo mà thôi."
Lời nói của cô dường như đã an ủi người đàn ông đầu định. Anh ta hất cằm: "Chi bằng cô cũng bói một quẻ cho tôi đi, xem thử số mệnh của tôi có cơ hội phát tài không?"
Tô Niệm Tinh khẳng định, đây cũng là một tên dân bờ bạc. Cô châm chước một lát rồi nói: "Người lúc nãy là trúng xâm, nếu chuyên môn tìm tôi để bói toán thì giá từ một ngàn trở lên, số mệnh càng tốt thì thu tiền càng nhiều. Cho nên..."
Người đàn ông đầu đinh lấy một xấp tiền từ trong túi đặt lên bàn, ý bảo cô chỉ cần bói thôi.