Chương 554: Vây Bắt
Chương 554: Vây BắtChương 554: Vây Bắt
Đây là một ngày đã chú định sẽ rất âm u, mây đen che kín bầu trời, không thấy một chút ánh sáng. Tô Niệm Tinh đến cửa hàng bánh bao làm việc như mọi ngày, A Trân dụi mí mắt phải cứ co giật liên tục của mình.
Chuông báo động của bà A Hương vang lên dữ dội: "Mắt trái máy tài mắt phải máy tai. Hôm nay cháu phải cẩn thận một chút đấy nhé."
Trước kia A Trân không tin vào số mệnh, nhưng kể từ khi làm việc trong cửa hàng bánh bao của Tô thần toán, chứng kiến bản lĩnh bói toán không sai lầm của bà chủ, cô ta đã tin đến tám phần. Bây giờ nghe thấy bà A Hương nói như vậy, cô ta không khỏi thỉnh giáo bà ấy mình nên cẩn thận như thế nào.
Bà A Hương xé một cánh hoa kẹp trên mắt phải của cô ta: "Cẩn thận đừng làm rơi nó, vậy thì sẽ ổn thôi."
A Trân thử mấy lần, phát hiện cánh hoa không bị rơi xuống, không khỏi cảm ơn bà A Hương vô cùng, nghiễm nhiên cũng coi bà ta là thần toán.
Bà A Hương đi đến bên cạnh Tô Niệm Tinh, chạm vào cánh tay cô: "Cháu sao vậy? Trông cứ như có rất nhiều tâm sự, cửa hàng buôn may bán đắt cỡ này mà cháu vẫn không vui à?"
A Trân cười nói: "Bà chủ sợ hôm nay lại có khách hàng lỡ hẹn đúng không? Bây giờ mới buổi sáng, mọi người đều vội vàng ăn bữa sáng rồi đi làm, không rảnh đến đây đâu. Chúng ta hẹn vào buổi chiêu cơ mà."
Tô Niệm Tinh bói một ngày ba quẻ, đôi khi sẽ có khách hàng chen ngang, đôi lúc sẽ có khách hàng lỡ hẹn, cho nên Tô Niệm Tinh đặt quy tắc: nếu vượt quá tám giờ tối mà khách hàng không đến thì coi như trái với hứa hẹn, họ sẽ thông báo cho vị khách kế tiếp. Nếu có khách hàng đến cửa hàng xem bói chen ngang thì họ sẽ bồi thường cho vị khách hẹn trước hai trăm đô la Hồng Kông.
Tô Niệm Tinh tất nhiên không phải lo âu vì chuyện này. Cô đưa mắt nhìn đồng hồ, im lặng đếm ngược thời gian. Không lâu sau, tiếng còi "bí bo" thật dài của xe cảnh sát truyền đến từ bên ngoài. Thực khách trong cửa hàng lập tức nhốn nháo nhìn chung quanh: "Chuyện gì xảy ra vậy? Có phải vừa xảy ra án mạng không?”
"Không phải là lại có đứa định nhảy lầu đấy chứ?"
"Chắc là không đâu, hình như cảnh sát tuần tra đều chạy về phía phố Russell."
Các thực khách lần lượt rời khỏi cửa hàng bánh bao, thấy từng chiếc từng chiếc xe cảnh sát nối đuôi nhau rẽ về phía phố Russell. Hàng xóm láng giềng đứng hai bên đường phố nhìn chung quanh, hỏi cảnh sát tuần tra quen mặt rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nhưng không ai trả lời câu hỏi của họ. Từng chiếc xe "vèo" một tiếng lướt qua trước mặt họ, tốc độ còn nhanh hơn cả đua xe. ...
Mười phút trước, Diệp Thắng Thiên cướp một chiếc xe tải ở Vịnh Đồng La, đe dọa tài xế chở chúng đến phố Russell. Xe tải chạy đến quảng trường Thời Đại, năm người nhảy xuống xe, mỗi người cầm một khẩu súng, túi quần nhét một quả lựu đạn và một khẩu Ngôi Sao Đen nhảy vào trung tâm thương mại.
Diệp Thắng Thiên chĩa súng lên trần nhà nã một phát: 'Cướp đây! Ngoại trừ nhân viên cửa hàng, tất cả những người khác đều ra ngoài!"
Nghe thấy tiếng súng vang, đám đông sợ hãi đến mức chạy trối chết. Có người tìm chỗ trốn, có người chạy ra ngoài, chúng không ngăn cản mà trực tiếp câm súng chĩa vào nhân viên bán hàng đứng trước quầy hàng, vứt cho đối phương một chiếc túi đựng hành lý: "Cất toàn bộ vàng vào cái túi này cho tao."
Nhân viên bán hàng sợ hãi đến mức run cầm cập, hai tay giơ lên cao. Dưới tiếng thúc giục của bọn cướp, đối phương bỏ hết vàng vào túi hành lý.
Sau khi lục soát hết quầy hàng của cửa hàng này, chúng lại chuyển sang một cửa hàng đồng hồ xa xỉ khác, vứt túi hành lý lên quây hàng rồi quát nạt nhân viên bán hàng: "Bỏ đồ vào đây cho tao!"
Chỉ cần động tác của nhân viên bán hàng chậm một chút, chúng sẽ nã một phát súng vào đùi của nhân viên bán hàng, khiến nhân viên bán hàng sợ đến mức chỉ còn cách làm việc nhanh hơn, cắm đầu cắm mặt đổ hết đồng hồ vào túi hành lý.
Trong lúc chúng cướp bóc, khách hàng trong trung tâm thương mại đều chen nhau chạy ra ngoài. Sau khi thoát ra ngoài, có người cảm thấy an toàn nên lén lút gọi điện thoại báo cảnh sát.
Diệp Thắng Thiên vẫn liên tục xem đồng hồ đeo tay để canh giờ, đếm ngược thời gian cho các anh em của mình.
Cướp xong cửa hàng này, chúng lại rế sang một cửa hàng khác. Động tác nhanh nhẹn dứt khoát, cướp sạch một cửa hàng chỉ tốn hai phút.
Phố Russell tụ tập những nhãn hàng xa xỉ bậc nhất thế giới, tiếp giáp với quảng trường Thời Đại. Cướp xong một cửa hàng, chúng lại rẽ sang một cửa hàng châu báu. Liên tục ba cửa hàng bị cướp, vô số người dân ngoài đường đều sợ chết khiếp, thi nhau chạy trốn khắp nơi. Còn bọn cướp kia đi ngược chiều đám đông chuyển sang cướp một tiệm vàng bên cạnh quảng trường Thời Đại.