Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 564 - Chương 564: Chắc Chắn Là Thế

Chương 564: Chắc Chắn Là Thế Chương 564: Chắc Chắn Là ThếChương 564: Chắc Chắn Là Thế

Theo tập tục mai táng, đội ngũ đưa tang sẽ do ban hỷ nhạc dẫn đường, cầm giỏ giấy thơm đi trước, trong giỏ giấy thơm là một con gà trống được gọi là "Gà gọi hồn", vừa đi vừa dùng cành dâu hoặc cành lựu đánh con gà, đây là đuổi ma trừ tà, truyền thuyết nói rằng "lục tinh trảm tẫn hồn phách tán, kim kê minh xử thần quỷ kinh”.

Chiêu thứ ba: Rắc gạo. Gạo có tác dụng diệt trừ ma quái, phòng tránh ma quỷ tinh quái, bởi vì hồn ma sợ gạo, rắc gạo có thể trừ ma đuổi tà. Trong phim ma Hương Giang có một nghi thức chiêu hồn được gọi là "vấn mễ”, tức là một loại phương thức lợi dụng ma cưỡi gạo để giục hồn ma đặt câu hỏi.

Tô Niệm Tinh bưng một chén nước, tay cầm một nắm gạo, vừa lẩm bẩm vừa đạp chân thật mạnh, rắc gạo quanh bốn hướng đông tây nam bắc, sau đó hất nước xuống mặt đất, có nghĩa là đã mời thần linh đến đây, trừ tà xua quỷ.

Chiêu thứ tư: Cành liễu. Người quản lý đưa một hình nộm gỗ cao bằng nửa người được chế tạo như hình dạng hung thủ, Tô Niệm Tinh dùng cành liễu đánh lên hình nộm, xem ra trút giận giúp người chết, từ đó xóa bỏ oán khí trong lòng họ.

Chiêu thứ năm: Lập đàn làm phép. Tô Niệm Tinh mặc pháp y đạo sĩ do người quản lý chuẩn bị, tay cầm nhạc cụ chuông gõ lên bàn đi tới đi lui, thắp nhang đốt văn khấn, miệng còn lẩm bẩm chú ngữ, mời thần đuổi ma, cầu phúc xua tai.

Chiêu thứ sáu: Phân pháp túi đậu đỏ bình an. Theo tập tục dân gian thì đậu đỏ có thể xua đuổi ma quỷ, phòng tai trị bệnh.

Cô làm xong một loạt nghi thức, cả người đã gần như mệt rã rời. Mà những người khách xem nhà nhận được túi bình an, lại nghe được lời chúc phúc bình an của Tô Niệm Tinh, cả đám đều cười híp mắt.

Có một người phụ nữ chỉ lên bầu trời: "Mọi người nhìn bầu trời từ sáng đến giờ cứ âm u mãi, bây giờ lại trời quang mây tạnh rồi, chắc chắn là vong hồn đã tứ tán khắp nơi, rời khỏi nơi này hết rồi."

"Chắc chắn là thế"

Lá bùa lắc lư theo làn gió, Tô Niệm Tinh nghênh đón cơn gió ấm áp, bầu trời trong xanh vắng mây cứ như tâm trạng lúc này của cô, cuối cùng cũng nghênh đón ánh sáng.

Tin tức Diệp Thắng Thiên bị bắt nhanh chóng bước lên trang đầu của các tờ báo.

Chưa từng có một ngôi sao nào được báo chí đưa tin hàng loạt nhiều đến mức này. Giờ đây quá khứ của tên trùm cướp bóc này cũng hoàn toàn bại lộ, thì ra hắn ta không chỉ gây án trong năm nay mà trước kia đã từng cầm súng cướp bóc, từng dùng súng đẩy lùi cảnh sát, ngồi lên xe buýt bỏ trốn mất dạng. Phải biết rằng khi ấy loại súng mà hắn ta dùng không phải là AK47, mà là súng ngắn bình thường, bây giờ ngược lại là càng ngày càng ngang ngược.

Các thực khách của cửa hàng bánh bao Tô thần toán đọc báo chí, trên bài có đăng ảnh chụp gương mặt của Diệp Thắng Thiên, ai nấy đều nhận ra hung thủ chính là ba tên từng đến cửa hàng này ăn cơm.

"Không ngờ lại là bọn chúng! Chẳng phải lúc trước chúng ăn cướp ở phố Russell à? Vì sao lại đến chỗ chúng ta ăn cơm?"

Có người suy đoán: "Có khi nào mục tiêu kế tiếp của chúng là khu phố chúng ta không?”

Đồng Hồ Trọc chỉ vào hướng nghiêng đối diện: "Chỗ chúng ta cũng có tiệm vàng."

Anh Minh ôm cánh tay run cầm cập: "Tôi còn từng nói chuyện với hắn ta, tôi còn từng võ vai hắn ta. Không ngờ hắn ta lại chính là tên cướp Diệp Thắng Thiên!"

Khách hàng thổn thức không thôi: "Nếu hắn ta không bị bắt được thì kế tiếp sẽ đến lượt chúng ta xúi quẩy. May quá, cuối cùng hắn ta cũng bị bắt rồi."

Ngẫm lại quảng trường Thời Đại với phố Russell, nơi đó chính là khu vực sầm uất nhất Vịnh Đồng La, nhưng kể từ khi xảy ra vụ án cầm súng cướp bóc thì lưu lượng khách hàng giảm bớt hơn một nửa. Ngược lại là không ít khách hàng ồ ạt ùa vào phố Paterson.

A Trân võ bàn tiếc anh ách: "Hồi trước tôi đã phát hiện ra ba người này có gì đó là lạ, tiếc là lúc trước cảnh sát không nói cho chúng ta biết bọn cướp trông như thế nào, bỏ lỡ mất một triệu đô la Hồng Kông, tôi đáng thương quá.'

Không ít người cũng hối hận giống hệt cô ta. Đây là lần duy nhất mà họ cách số tiên thưởng khổng lồ rất gần, nhưng lại bị họ vuột mất.

"Ai mà ngờ được chúng lại là băng cướp chứ? Tôi còn tưởng chúng là nông dân vào thành phố làm công."

"Đúng đấy, trông cả đám đen thui."

Nhưng cũng có người mã hậu pháo: "Hồi đó chúng cứ ngồi bên cửa sổ, chắc là đang thăm dò tiệm vàng của anh Minh đấy nhỉ?"

"Tôi cũng nghĩ vậy. Thời gian chúng đến đây ăn cơm với thời gian xảy ra vụ án cùng một lúc. Trùng hợp cỡ này chắc chắn là có vấn đề."
Bình Luận (0)
Comment