Chương 611: Chị Chủ, Cô Sắp Phất Lên Rồi Này
Chương 611: Chị Chủ, Cô Sắp Phất Lên Rồi NàyChương 611: Chị Chủ, Cô Sắp Phất Lên Rồi Này
A Hỉ với đầu bếp lý phải chuyển sang quán ăn mới nên Tô Niệm Tinh kêu A Trân phụ trách tuyển nhân viên mới rồi tiến hành phỏng vấn lần đầu trước, sau đó cô sẽ phỏng vấn lần hai sau.
Hiển nhiên A Trân vỗ ngực đảm bảo nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ này rồi.
Giao việc xong, Tô Niệm Tinh lại suy nghĩ đến chuyện kiếm tiên. Ba mươi vạn mà cô vất vả lắm mới kiếm được vừa qua năm mới đã tiêu hết sạch rồi, chớp mắt cái chẳng còn xu nào nữa, trong tay không có tiền thì lòng mình hoảng hốt. Cô vẫn phải tiếp tục kiếm tiên, nhưng ảnh hưởng của bất hiếu trước đó quá lớn khiến trước mắt người tới xem bói rất ít.
Đúng lúc đang hết đường xoay sở thì lại chào đón một cơ hội chuyển mình.
"Trong vòng nửa tháng ở Lệ Chi Oa có liên tiếp sáu người chết, đồn cảnh sát Tân Giới vô năng, bây giờ đang chiêu mộ thám tử, chuyên gia vật lý, chuyên gia sinh học và các nhà huyền học tới điều tra nguyên nhân cái chết, chỉ cần có thể tra ra được nguyên nhân tử vong thì Quách mỗ nhân sẽ trao thưởng một trăm vạn tiền hoa hồng."
A Trân phẩy tờ báo với vẻ hào hứng, vội gọi Tô Niệm Tỉnh đang kiểm tra sổ sách qua đó: "Chị chủ, cô sắp phất lên rồi này."
Tô Niệm Tinh nghe thấy ba chữ "Lệ Chi Oa'" lại chợt giật mình một cái, lập tức từ sau bếp đi qua và nhận lấy tờ báo trong tay cô ta, liếc mắt một cái đã qua mười dòng.
Lực chú ý của cô tập trung vào "một trăm vạn tiền hoa hồng”, nếu như cô bói ra được nguyên nhân tử vong hoặc là nạn nhân vậy là có thể mở thêm rất nhiều chi nhánh nữa rồi.
Cô đi đến đến Lệ Chi Oa tìm nguyên nhân, đợi sau khi điều tra ra được rõ ràng lại gọi giám sát Lương qua đó, anh chắc chắn bằng lòng che giấu cho cô. Đến khi ấy cô có thể nhận được tiền mà khỏi cần sợ lộ bản lĩnh xem bói thật sự của mình.
Vẻ mặt của cô mừng rỡ, vỗ vào bả vai A Trân: "Quán ăn giao lại cho các cô đấy, tôi phải đi góp vui vụ này, có lẽ có thể kiếm được một trăm vạn tiên hoa hồng này ấy chứ."
A Trân thấy chị chủ quán tin tưởng mình như vậy cũng lập tức vỗ ngực đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ. ...
Tô Niệm Tinh quyết định đến Lệ Chi Oa một chuyến, hành động của cô rất nhanh chóng, vội vàng về nhà thu dọn xong hành lý sau đó ngồi xe buýt, tiếp đó chuyển sang đi tàu điện ngầm rồi lại chuyển sang xe buýt đến Lệ Chi Oa.
Khi cô đến thì Lệ Chi Hoa đã trở nên rất vắng vẻ. Đợt năm mới còn có một vài du khách ghé thăm, bây giờ đã qua tết rồi, đang là lúc xuân về hoa nở rất thích hợp để đi đạp thanh và đi chơi, chắc hẳn nó nên là một mùa thịnh vượng nhưng gần như lại chẳng thấy được đến mấy vị du khách, chỉ có thôn dân bản địa đang ở ngoài đồng canh cây vải.
Nhìn thấy Tô Niệm Tinh, người bản địa quan sát cô một phen rồi xì xà xì xồ gì đó một phen.
Tô Niệm Tinh nào có nghe hiểu Khách Gia thoại đâu, cô chỉ vào quẻ bàn của mình rồi nói: "Tôi là thuật sĩ."
Đại khái là nhìn thấy quẻ bàn cho nên người đàn bà kia mới phản ứng lại được rằng cô không phải là du khách, vì thế bà ta ra hiệu cho Tô Niệm Tinh đi theo mình.
Nửa đường, Tô Niệm Tinh gặp được Suy Tử Vân đang nói chuyện với một người đàn ông. Người đàn bà tỏ ra ghê tởm Suy Tử Vân một cách trắng trợn và lộ liễu, rõ ràng bà ta đã dự định sẽ đi ngang qua con đường này nhưng vì Suy Tử Vân nên bà ta đành quay người vòng một cái, đi vào một con đường khác.
Tô Niệm Tinh quay đầu nhìn người đàn ông đang nói chuyện với Suy Tử Vân, tuổi tác chừng năm, sáu mươi tuổi, chính là một trong bốn đại gian đại ác mà cô đã từng nhìn thấy trước đó.
Cô thầm nghĩ: Có lẽ chỉ có loại tướng mặt cực ác này mới có thể áp được vận rủi của Suy Tử Vân mà thôi.
Hai người đi đến cửa từ đường, nơi đó bày vài chiếc bàn lận, có mấy người đàn ông đang ngồi ở nơi đó, bọn họ nói tiếng Quảng, vừa nhìn đã biết là người từ bên ngoài tới.
Tô Niệm Tinh đi qua đó, có một ông chú quan sát cô, trông thấy trong lòng cô ôm một quẻ bàn mà trên mặt lộ ra nụ cười mỉm đầy chế giêu: "Một cô gái trẻ tuổi như cô không ngoan ngoãn ở yên nha mà đi xem bói làm gì, cô bói rõ được sao?”
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, bản mặt này của cô đã được đăng lên báo mấy lần rồi, không có khả năng ông ta không nhận ra cô đi?
Hay là nói, rõ ràng có nhận ra cô nhưng vẫn cố tình lên tiếng chế giễu.
Cho dù là thế nào thì Tô Niệm Tinh cũng sẽ không cho ông ta sắc mặt tốt.