Chương 615: Đến Nhà Nạn Nhân
Chương 615: Đến Nhà Nạn NhânChương 615: Đến Nhà Nạn Nhân
Ông Hắc thấy bà ta đau lòng bèn vuốt nhẹ lưng bà cụ rồi kể nốt phần còn lại của câu chuyện: "Sau đó tôi đón cháu trai vê nhà thì bà nhà tôi đã nấu cơm xong, nhưng Thu Thu vẫn chưa về nên bà ấy đi ra đồng tìm con nhỏ, lại phát hiện ra Thu Thu ở khu trồng vải, khi ấy miệng con nhỏ sùi bọt trắng, môi tím tái và đã tắt thở rồi."
Hai mắt của cha chồng Thu Thủ đỏ ngầu: "Hai đứa nhỏ vẫn luôn hỏi mẹ tụi nó đi đâu, tôi cũng không biết phải trả lời tụi nó thế nào nữa. Sau này biết được mẹ qua đời rồi, hai đứa nó cứ khóc mãi thôi."
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng, cuối cùng vẫn chọn xem bói cho chồng của Thu Thu. Đáng tiếc, cô chỉ bói ra được cảnh tượng náo nhiệt hôm hai người họ kết hôn mà không thể nhìn thấy được thông tin hung thủ.
Lúc rời đi, bà Đen lại nắm tay hai người, hy vọng bọn họ sớm bắt được hung thủ một trước: "Thu Thu chết thật quá đáng thương, cháu trai và cháu gái tôi cũng không còn mẹ nữa."
Madam và Tô Niệm Tinh đi thật xa rồi mà vẫn có thể nhìn thấy bóng dáng lưu luyến của bọn họ.
Madam nói với Tô Niệm Tinh: "Thu Thu trúng độc nặng nhật, lúc cô ấy chết cũng đau đớn nhất. Nhưng cũng là người chết nhanh nhất, chỉ mấy giây là người đã đi rồi."
Tô Niệm Tinh đến gia đình nạn nhân thứ ba.
Gia đình này có một ngôi nhà màu trắng mà Văn Văn muốn ở ngày trước, cách đầu thôn khá gân, căn nhà được xây rất đẹp mắt, trước cửa còn trồng đủ các loại hoa khác nhau, xung quanh dùng hàng rào quây lại, trên hàng rào còn leo đầy hoa mùa xuân.
"Người nhà này rất thích trồng hoa cỏ đây nhỉ" Tô Niệm Tinh nghĩ đến trước đó đến Lệ Chi Oa cũng muốn ở căn nhà này nên đi lên gõ cửa.
Người chết trong gia đình này là ông nội, hoa cỏ cây cối đều do ông cụ trông. Trước đây ông cụ ở thành phố xây nhà cho người ta, sau khi nghỉ hưu vẫn luôn ở nhà trồng hoa, là một người rất kiệm lời cho nên mọi người đặt cho ông cụ biệt danh là cụ Câm, ý là ông cụ giống y như người câm vậy.
Bà cụ trong nhà đã qua đời từ hai năm trước, hai vợ chồng trẻ dựa vào khoản tiền mà cụ Câm kiếm được lúc còn trẻ để mua nhà ở Cửu Long, con cái đều đang học trường trung học ở Cửu Long, chỉ có dịp lễ tết mới về đây thăm cụ Câm.
Gia đình này không có người mà chỉ có một công nhân Cao Đạt đang mở nông gia lạc qua đây đón tiếp hai người.
Madam giải thích với Tô Niệm Tinh: "Gia đình này mở nông gia lạc, cụ Câm không thích nói chuyện nên đều là Cao Đạt thu xếp lo liệu cả. Con trai của cụ Câm không muốn nhìn vật nhớ người nên mấy hôm trước đã cho Cao Đạt thuê căn nhà này để đối phương kinh doanh và quản lý. Cô có vấn đề gì thì cứ hỏi Cao Đạt là được. Cái hôm cụ Câm xảy ra chuyện thì anh ta cũng có mặt ở hiện trường."
Cao Đạt đã làm ông chủ rồi nên lại tuyển thêm một nhân viên nữa. Lúc này, anh ta đang kêu nhân viên dọn dẹp phòng để tiện cho khách vào ở.
Tuy rằng Lệ Chi Oa xảy ra án mạng nhưng lần này, nhân sĩ tới đây điều tra phá án rất đông, đây chính là cơ hội để anh ta phát tài cho nên anh ta phải dọn dẹp phòng ốc sạch sẽ còn đón tiếp khách mới.
Tô Niệm Tinh đi theo Cao Đạt đặt một phòng, Cao Đạt kê khai đơn. Tô Niệm Tinh hỏi anh ta về quá trình xảy ra vụ án vào hôm cụ Câm xảy ra chuyện đó.
Cao Đạt là một người biết gì thì sẽ nói hết: "Hôm ấy cụ Câm nói thời tiết tốt nên muốn bê hoa trong phòng ra ngoài phơi nắng, sau đó vẫn luôn ở đẳng sau làm việc, còn tôi thì đang quét dọn phòng ốc.
Sau khi nghe thấy phía sau truyền tới tiếng chậu hoa vỡ, tôi còn tưởng cụ Câm ngã nên chạy ra đằng sau xem, lúc ấy phát hiện ra ông cụ ngã nhoài trên nên nhà, hai tay ôm cổ. Tôi thấy tình hình không đúng bèn chạy ra đằng trước gọi điện thoại, nhưng đợi tôi gọi xong thì cụ Câm đã tắt thở rồi."
Rõ ràng anh ta rất buồn về cái chết của cụ Câm: "Người trong thôn đều truyền tai nhau là nguyền rủa nhưng cụ Câm đối xử với người khác rất tốt, chưa bao giờ từng nổi nóng với ai, làm sao ông cụ lại bị nguyền rủa được chứ?"
Tô Niệm Tinh tò mò hỏi: "Trong thôn có lời nguyên gì lưu truyền sao?"
Cao Đạt liếc mắt nhìn xung quanh, sau khi xác nhận không có người mới nói với vẻ thần bí vô cùng: "Nghe nói người chết đều thuộc những gia đình xếp hàng trên trong gia phả. Trước đây Lệ Chi Oa là tộc địa của người Khách Gia, sau này gia tộc Quách thị đến nơi này dừng chân, cư dân ban đầu lần lượt di chuyển đến thành phố hoặc là di cư sang hải ngoại cho nên thôn này mới dần dần biến thành gia tộc Quách thị một nhà độc đại. Tôi cảm thấy có khả năng là tổ tiên của cư dân gốc đang báo thù bọn họ."