Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 617 - Chương 617: Cô Đi Một Mình Sao

Chương 617: Cô Đi Một Mình Sao Chương 617: Cô Đi Một Mình SaoChương 617: Cô Đi Một Mình Sao

Lúc Tô Niệm Tinh đang đợi cơm trưa thì có một vị thám tử chủ động bước lại: "Tôi nhận ra cô, cô là Tô Niệm Tinh, thần toán tử nổi tiếng ở Vịnh Đồng La.

Anh ta đưa danh thiếp cho cô, địa chỉ bên trên chính là văn phòng thám tử ở Thâm Thủy Phụ.

Tô Niệm Tinh nhìn cái tên này mà cảm thấy có hơi quen mắt, chắc hẳn đã từng đăng quảng cáo trên báo rồi, cô nở nụ cười: "Hóa ra là thám tử Trương, Trương Chấn Cường, ngưỡng mộ đại danh đã lâu."

Trương Chấn Cường chắp tay: "Cũng chỉ đủ sống thôi." Anh ta là một người rất khéo nói: "Cô đi một mình sao?"

Anh ta chỉ vào người anh em đang giúp mình làm thủ tục ở đằng sau và nói với vẻ tự hào: "Lần này chúng tôi vì tiền hoa hồng của Quách tiên sinh cho nên toàn bộ nhân viên đều ra quân hết."

Tô Niệm Tinh vừa cười vừa gật đầu: "Không sai, người đông thì sức lớn mà.'

Vụ án này thuộc quyền quản lý của đồn cảnh sát Cửu Long, những đồn cảnh sát khác không có phận sự nhúng tay vào, nhưng mấy thám tử này cũng không kiêng dè gì cả, chỗ nào có tiền thì bọn họ sẽ chui vào chỗ đó.

Tiên hoa hồng một trăm vạn đô la Hồng Kông cũng không phải là một con số nhỏ, cũng chẳng trách bọn họ lại bị hấp dẫn.

Trương Chấn Cường kể với Tô Niệm Tinh rằng lần này có những người nào khác: "Giới thám tử chúng tôi tổng cộng có mười mấy nhà, giới huyền học các cô cũng có không ít người tới đấy nhỉ." "Chúng tôi đã tới đồn cảnh sát Cửu Long xem tử thi rồi, mấy người chết vì trúng độc đều rất thảm, còn người ngã xuống núi thì..." Nói đến đây, Trương Chấn Cường đè thấp giọng: 'Là con trai thứ ba của Quách Xương Thắng, có hơi nghịch ngợm. Trước đó cãi nhau muốn làm thám tử, khăng khăng đòi qua đây điều tra về vụ án. Nhưng không ngờ vụ án còn chưa điều tra ra thì mình đã chết trước rồi còn đâu."

Tô Niệm Tinh chợt hiểu ra, chẳng trách mà Quách Xương Thắng lại bằng lòng bỏ ra tiền hoa hồng tận một trăm vạn như thế.

Trương Chấn Cường đã mớm lời nhiều như thế rồi, sau đó cũng bắt đầu bước vào chủ đề chính, hỏi thăm tin tức từ cô: "Cô có điều tra ra được manh mối gì không?"

Đừng nói là Tô Niệm Tinh không có mà cho dù cô có tìm được manh mối thì cũng không có khả năng nói cho đối thủ cạnh tranh của mình biết. Nhưng cô cũng không thể không nhả ra một chút manh mối nào được, vì thế bảo: "tôi chỉ mới hỏi gia đình của ba nạn nhân thôi. Đáng tiếc, bọn họ không cung cấp được manh mối.

Ngay lúc Trương Chấn Cường đang cho rằng cô giấu diếm không chịu nói ra thì Tô Niệm Tinh lại nhắc đến lời nguyền ở Lệ Chi Oa: "Nghe nói người chết đều là những người xếp hàng trên trong gia phả."

Hai mắt Trương Chấn Cường sáng ngời, hôm nay anh ta đến đồn cảnh sát Cửu Long xem tử thi nhưng cũng không có ai nói cho anh ta biết chuyện này hết, anh ta lập tức móc quyển sổ nhỏ ra rồi ghi lại.

Bộ dáng nịnh nọt đó của anh ta bị người khác nhìn thấy, cũng chính là ông chú trung niên đã móc mỉa Tô Niệm Tinh trước đó hừ một tiếng đầy khinh thường.

Trương Chấn Cường nhìn ra được hai người bất hòa vì thế mới phổ cập kiến thức cho Tô Niệm Tinh: "Người này tên là Vương Thiên Đông, có tiếng là tinh thông âm dương ngũ hành."

Âm dương ngũ hành thuật là chỉ tư tưởng thuộc chủ nghĩa duy vật biện chứng đơn giản và tự phát của triết lý duy vật cổ đại Trung Hoa. Nghe qua có vẻ rất ảo diệu nhưng thật ra chính là kết hợp âm dương và ngũ hành lại với nhau và hình thành nên âm dương ngũ hành thuật học thuyết, được vận dụng bởi các loại học phái khác nhau như đạo gia, nho gia, binh gia... y học cũng đưa nó vào [Hoàng đế nội kinh], hình thành nên "âm dương ngũ hành học thuyết" của y học cổ truyền Hoa quốc.

Tô Niệm Tinh chợt hiểu ra: "Vậy ông ta chắc hẳn là bác sĩ Trung y chứ không thể tính là thuật sĩ"

Trương Chấn Cường nhún vai: "Cho nên ông ta mới chướng mắt cô đó."

Tô Niệm Tinh đã hiểu ra rồi, vì trước đây cô xem bói cho Diệp Thắng Thiên không chuẩn lại cộng thêm bài báo bất hiếu nữa cho nên Vương Thiên Đông cho rằng cô chính là loại thây bói rởm dựa vào nhan sắc để nổi tiếng.

Trương Chấn Cường thấy những người khác cũng lục tục tới đây bèn lập tức chạy đi hỏi thăm tin tức. Anh ta là một người giỏi xã giao nên nói chuyện với những người khác rất hòa hợp, lại còn giỏi tự giễu, cho dù có là người kiêu ngạo đến cỡ nào gặp phải anh ta thì cũng sẽ không bất mãn về anh ta.
Bình Luận (0)
Comment