Chương 628: Là Đố Ky
Chương 628: Là Đố KyChương 628: Là Đố Ky
"Án giết người loại hình ẩu đả, có xích mích, cái này cũng loại trừ nốt."
"Giết người vì kích động cũng loại bỏ."
"Vậy chỉ còn lại một loại cuối cùng là án giết người để báo thù."
Tô Niệm Tinh nghe anh phân tích: "Nhưng mà thế là sao? Mấy nạn nhân này đều có thù với hung thủ sao? Châu Châu mới có mấy tuổi thôi, còn lớn lên ngoan ngoãn và đáng yêu như vậy, cho dù cậu bé đã từng làm chuyện xấu nhưng lực phá hoại chắc chẳn cũng rất có hạn thôi chứ?"
Giám sát Lương lắc đầu: "Không không! Án giết người loại hình báo thù có án giết người để bào thù và án giết người để trả thù xã hội, không nhất thiết cứ phải có thù hận. Nếu hung thủ đố ky với đứa trẻ lớn lên rất đáng yêu, ở trong mắt đối phương, sự đáng yêu của cậu bé chính là một mồi lửa thì sao?"
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, sắc mặt chợt thay đổi: "Tôi hiểu rồi! Là đố ky! Mấy nạn nhân này đều rất tốt đã đến sự đố ky của hung thủ."
"Kim Trụ rất yêu thương vợ, Thu Thu nổi tiếng là người hiếu thuận, nhà của ông Câm đẹp nhất, Châu Châu thông minh và đáng yêu, Thanh Hà đã thi đỗ đại học Hồng Kong, gia đình của Quách Hồng Dật giàu có nhất. Ngoại trừ Cao Đạt ra thì sáu người khác đều có thể khiến người đố ky."
Giám sát Lương ghi lại hai chữ "đố ky" lên trên sổ.
Tô Niệm Tinh khổ não: "Cho dù chúng ta biết hung thủ giết người vì đố ky nhưng phải tìm ra hung thủ thế nào đây?"
Giám sát Lương lại nói: "Ở trong thôn này ai có lòng đồ ky lớn nhất thì kẻ đó khả nghi nhất." Anh cầm theo sổ rồi ra hiệu cho cô đi theo.
Tô Niệm Tinh nhìn thấy giám sát Lương nói chuyện với các ông các bà trong thôn, muốn nói ai hiểu các thôn dân nhất vậy đương nhiên là mấy ông bà cụ này rồi, nhưng điều khiến Tô Niệm Tinh ngạc nhiên là giám sát Lương còn biết nói cả tiếng Khách Gia thoại.
Giám sát Lương thấy cô ngạc nhiên bèn vừa cười vừa giải thích: "Ông ngoại tôi là người Khách Gia, ngày trước trốn đến Hương Giang định cư."
Sau khi hỏi thăm một vòng, giám sát Lương đã khóa chặt ra tám nghi phạm.
Tô Niệm Tinh vui vẻ vô cùng: "Chỉ cần bói cho cả tám người này là chúng ta có thể tìm ra được hung thủ rồi."
Giám sát Lương gật đầu: "Vừa vặn lương thực của chúng ta chỉ đủ cho ba ngày.'
Tô Niệm Tinh và giám sát Lương trở về nông gia lạc, bên này đã bị cảnh sát phong tỏa, giờ họ đang ở bên trong tiến hành điều tra.
Đến ngày cả nhà mà Tô Niệm Tinh còn không vào được vậy càng khỏi cần nói đến việc lấy hành lý của mình.
Có người trông thấy một người ngoài như Cao Đạt đã chết mà sinh ra sợ hãi trong lòng, ngay cả hành lý cũng không cần mà trực tiếp rời đi, cũng có người tới nhà khác trú tạm.
Tô Niệm Tinh thấy giám sát Lương bận đến xoay vòng vòng, vì không có tiên nên mấy người này chỉ có thể kêu cảnh sát đưa bọn họ về nơi cư trú.
Giám sát Lương kêu cô đừng nhìn nữa: "Hôm nay cô còn mấy quẻ?"
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, sau đó nói cả ba quẻ đều đã hùng hết rồi nên hôm nay không còn quẻ nữa.
Giám sát Lương cũng không để ý: "Tôi dẫn cô đi xem qua tướng mặt của tám người này trước, tôi chọn ra ba người trông có vẻ khả năng nhất từ trong ba người này rồi ngày mai xem bói cho bọn họ trước, chúng ta cố gắng tranh thủ trở về sớm một chút, hạ độc khiến người khó lòng mà phòng bị được lắm."
Tô Niệm Tinh gật đầu rồi cùng anh đi vào trong thôn.
"Trong tám người này, người này tiên là Xương khoai lang, bởi vì thích trông khoai lang cho nên các thôn dân đặt cho anh ta biệt danh này. Con người anh ta rất chất phác, không được người yêu mến cho lắm." Giám sát Lương dẫn cô đi đến nhà của Xương khoai lang.
Đây chắc hẳn là một căn nhà bẩn nhất ở trong thôn, một căn nhà gỗ đơn giản và thô sơ, đồ đạc được bày rất tùy tiện và lộn xộn, vừa bừa bãi vừa bẩn thỉu.
Một chỗ bẩn như thế vậy chủ nhân thật sự có khả năng đố ky với người khác thật.
Đợi giám sát Lương tới gõ cửa, khi đối phương đi qua mở cửa, Tô Niệm Tinh nhìn thấy tướng mặt của anh ta xong lại càng chắc chắn hơn, mặt dữ tợn, gân xanh nổi lên, cảm giác mà tướng mặt này mang lại chính là kiểu người chỗ nào có chuyện xấu thì có anh ta tham gia.
Giám sát Lương trao đổi với anh ta vài câu, đối phương lại mất kiên nhẫn phất tay đuổi người.
"Thế nào?" Đi được vài bước, anh mới hỏi Tô Niệm Tinh.
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng là giống kiểu người đã từng giết người, nhưng tôi phải xem qua chỉ tay mới có thể xác định được." Giám sát Lương lấy bút ra đánh một dấu tích vào tên của Xương khoai lang, sau đó bọn họ lại đi đến nhà thứ hai.