Chương 641: Trước Đây Không Phải Cô Rất Tự Tin Về Quẻ Tượng Của Mình Hay Sao?
Chương 641: Trước Đây Không Phải Cô Rất Tự Tin Về Quẻ Tượng Của Mình Hay Sao?Chương 641: Trước Đây Không Phải Cô Rất Tự Tin Về Quẻ Tượng Của Mình Hay Sao?
Nếu là cô thì có khả năng cô sẽ xem bói cho toàn bộ những thôn dân có tướng mặt hung ác trước, vê phần đến khi nào mới bói đến bà Kim thì cô thật sự không thể xác định được. Lỡ như Chung Đức Đường và Lý Thiều Quang giành trước cô một bước thì sao?
Như vậy cô sẽ không thể lấy được tiền hoa hồng.
Nhưng cô có thể khẳng định mình sẽ không đi điều tra động cơ gây án trước như giám sát Lương, sau đó căn cứ vào các loại hình án mà xem bói cho nghi phạm.
Giám sát Lương nhíu mày: "Nếu thêm cả tôi vào vậy có khả năng truyền thông sẽ không chú ý đến cô mất."
Vụ án này kéo dài hơn nửa tháng và đã chết liên tiếp bảy người nhưng phía cảnh sát lại chậm trễ mãi không bắt được nghi phạm. Đồn cảnh sát Cửu Long đã bị các thị dân chửi cho không ngóc đầu lên nổi, có rất nhiều tờ báo thậm chí còn chế nhạo đội cảnh sát làm việc vô năng.
Mấy truyền thông này đều là kiểu xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện, chỉ cần tờ báo có thể kiếm ra được tiền thôi, chứ bọn họ cũng chẳng thèm quan tâm danh tiếng của đội cảnh sát có bị tổn hại hay không.
Bây giờ vụ án đã được phá rồi, bộ phận quan hệ công chúng nhất định sẽ cố gắng hết sức để tuyên truyền về anh, cho dù anh không phải cảnh sát của đồn cảnh sát Cửu Long thì đã sao, chỉ cần anh là cảnh sát thì đều tương đương với việc đội cảnh sát Hương Giang đã gỡ được một bàn thua trông thấy. Đến khi ấy, một người có công lao lớn nhất như Tô Niệm Tinh có khả năng sẽ bị ánh sáng của anh che lấp.
Tô Niệm Tinh quyết định phải bước ra một bước nhưng cô không muốn bước dài như vậy, nghe được câu này của anh mà cô bật cười sảng khoái, nói: "Tôi biết chứ, nhưng ít nhất thì danh tiếng của tôi sẽ không tệ như trước đây nữa.
Giám sát Lương thấy cô chấp nhất như vậy cũng chỉ có thể đồng ý.
Quyết định xong chuyện này khiến tâm trạng của Tô Niệm Tinh đã thoải mái hơn, cô gắp thức ăn lên: "Trước đây tôi chưa từng gặp đại sư đoán mệnh chân chính, không ngờ lần này lại gặp được tận ba người lận.
Vừa rồi anh có để ý thấy lúc đầu cả Chung Đức Đường và Vương Dương Thịnh đều nghi ngờ bà Kim không?
Nhưng bọn họ lại phủ nhận quẻ tượng của mình, nếu không có lời phân tích trước đó của anh thì lân này có khả năng tôi cũng không phải người đầu tiên bắt được hung thủ đâu."
Giám sát Lương thấy cô vui vẻ như vậy cũng bèn nở nụ cười theo: "Trước đây không phải cô rất tự tin về quẻ tượng của mình hay sao?"
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng: "Ngày trước không có nhiều chuyện rắc rối như vậy, hơn nữa trước đây xem bói toàn là hung thủ tự rơi vào tay tôi hoặc là chính bản thân người bị hại tới tìm tôi xem bói. Anh phải biết là trên đời này, người mà nạn nhân quan tâm nhất chính là bản thân nạn nhân, suy cho cùng thì người thân vẫn kém hơn một bậc thôi."
Giám sát Lương suy nghĩ cẩn thận cảm thấy cũng có lý. Anh chuyển sang chủ đề khác: "Không phải cô vừa mới xem bói cho một phú bà và nhận được sáu mươi vạn hay sao? Trả tôi ba mươi vạn rồi vậy chắc hẳn vẫn còn ba mươi vạn nữa, nhưng tại sao vẫn thiếu tiền như vậy?"
Tô Niệm Tinh nói lại chuyện mình muốn mở thêm một quán ăn mới nữa: "Tôi muốn lấy được chứng minh thư ở Hương Giang sớm một chút mà." Sau đó là đến Thâm Quyến mua nhà.
Giám sát Lương hiểu ra rồi cũng bật cười: "Vậy lần này cô có thể mở được bốn quán ăn lận đấy, thu nhập một tháng mười vạn đều không thành vấn đề."
Tô Niệm Tinh bật cười ha ha: “Anh chưa từng làm ăn buôn bán nên không biết mở bốn quán ăn mà lợi nhuận mới có mười vạn là thấp lắm rồi đấy."
Giám sát Lương sững sờ: "Quán ăn kiếm được tiền như vậy sao? Tôi còn tưởng mỗi tháng hai, ba mươi vạn đã là tốt lắm rồi chứ."
"Đấy là người khác, còn tôi thì nào có giống chứ." Tô Niệm Tinh hất tóc một cách đầy đắc ý.
Giám sát Lương nhướng mày tươi cười, lại dùng đũa chung gắp thức ăn cho cô: "Hy vọng cô có thể lấy được chứng minh thư ở Hương Giang sớm một chút."
Tô Niệm Tinh cụng ly với anh: “Được chứ!"
Buổi chiều, cô và giám sát Lương đến đồn cảnh sát Cửu Long để hỏi về tiến triển của vụ án.
Giám sát Trần ở bên này đã lấy được báo cáo xét nghiệm: "Canh trong nồi quả thật có chất độc, chúng tôi cũng đã kiểm tra ra cỏ độc trong nhà bếp, trong thùng rác ở phòng bà ta có một cái cốc đã bị vỡ, trên thành cốc có dính chất độc cùng loại."