Chương 643: Xấu Hổ
Chương 643: Xấu HổChương 643: Xấu Hổ
Đến Lệ Chi Oa mà Tô Niệm Tinh vẫn chẳng hề mở miệng nói một câu nào cả, giám sát Lương cho rằng cô đang lo lắng chuyện tiền hoa hồng mới kêu cô cứ yên tâm: "Đợi vụ án kết thúc rồi, Quách Xương Thắng nhất định sẽ thanh toán tiền mà. Mấy phú hào này coi trọng mặt mũi nhất, nếu ông ta không trả tiền thì mấy phóng viên kia sẽ chửi ông ta đến chết mất."
Thật ra Tô Niệm Tinh không lo lắng vụ tiền hoa hồng không được thanh toán mà là cô nhìn thấy Suy Tử Vân đang đứng ở cổng thôn, đột nhiên cô quay đầu nhìn về phía giám sát Lương: "Tôi muốn đợi thêm một ngày nữa."
Giám sát Lương sững sờ: "Tại sao?"
Tô Niệm Tinh chỉ vào Suy Tử Vân: "Vận khí của người kia vô cùng kém nên tôi muốn xem một quẻ cho anh ta, xem rốt cuộc nguyên nhân ở đây là gì. Nếu như anh vội về thì có thể về trước, ngày mai tôi sẽ tự bắt xe về sau cũng được."
Giám sát Lương liếc mắt nhìn ra bên ngoài: "Tôi không vội, nếu như cô đã muốn nán lại thêm một ngày vậy cứ ở lại đi. Đây cũng là lần đầu tiên tôi gặp phải một người xui xẻo như vậy, vừa vặn cũng muốn được mở mang tâm mắt một chút."
Tô Niệm Tinh gật đầu rồi ra hiệu cho anh đỗ xe lại.
Giám sát Lương dừng xe ở ven đường, mấy thám tử và đại sư đoán mệnh kia đã đóng gói hành lý và chuẩn bị rời khỏi Lệ Chi Oa này.
Tô Niệm Tinh xuống khỏi con xe .Jeep.
Chung Đức Đường và Lý Thiêu Quang nhìn thấy cô mà vẻ mặt đều hơi phức tạp. Trương Chấn Cường thì lại không có gánh nặng hình tượng giống như hai người họ, anh ta trực tiếp đi qua chúc mừng Tô Niệm Tinh: "Cô lợi hại quá, vậy mà lại có thể bói ra được hung thủ luôn, cô làm thế nào mà hay vậy?"
Tô Niệm Tinh nói lại nguyên văn lý do mà mình đã tuyên bố ở buổi họp báo lại một lần.
Mấy vị thám tử vây quanh thành một vòng xung quanh cô, bọn họ không hề tiếc lời mà khen ngợi đối phương: "Cô có thể căn cứ vào tướng mặt để sàng lọc ra nghi phạm đúng là quá lợi hại luôn rồi đấy."
Bọn họ lại không được, không phải đầu óc bọn họ không thông minh và cũng không phải suy luận của họ kém cỏi, mà chỉ đơn thuần là vì bọn họ không hiểu kỹ thuật xem tướng mặt.
So với mấy vị thám tử này thì các đại sư đoán mệnh lại có một suy nghĩ khác.
Vương Thiên Đông trước đây luôn coi thường Tô Niệm Tỉnh lại trốn tịt ở trong đám đông mà không dám nhìn cô. Trước đó, sau khi Tô Niệm Tinh bói ra được tại sân nhà của Điền đầu trọc có chôn thi thể, khi ấy ông ta còn nói với người khác rằng cô chẳng qua chỉ ăn may mà thôi. Bây giờ cô lại giành trước mọi người một bước bắt được hung thủ gây án, thế này thì ông ta còn có thể nói là cô may mắn được nữa sao?
Tô Niệm Tinh không để ý đến bộ dạng xấu hổ của Vương Thiên Đông mà toàn bộ lực chú ý của cô đều dồn hết lên người Chung Đức Đường và Lý Thiều Quang.
Chung Đức Đường nhíu mày nhìn cô: "Trước đó cô đã bói ra được giới tính của hung thủ?”
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Ngược lại cũng không, trong tám nghi phạm mà chúng tôi liệt kê ra có năm người là nam và ba người là nữ."
Chung Đức Đường nhíu mày, nói cách khác là cô không hề căn cứ vào quẻ tượng của ông ta để đi tìm hung thủ mà là tự chính bản thân cô đã bói ra được.
So với sự ngạo mạn của Chung Đức Đường thì Lý Thiều Quang trông có vẻ cởi mở hơn nhiều: "Vậy mà hung thủ lại giết người vì đố ky sao, chuyện này tôi thật sự không ngờ tới và cũng không bói ra được. Nhưng cô lại có thể nghĩ đến được một điểm này, đúng là rất lợi hại."
Đặc biệt là Châu Châu kia, vậy mà hung thủ lại vì cậu bé lớn lên đáng yêu cho nên mới giết cậu bé. Người bình thường có thể làm ra loại chuyện này được sao?
Hơn nữa, Kim Trụ bị ngộ sát cũng là chuyện mà bọn họ không hề nghĩ tới.
Chung Đức Đường nhìn về phía giám sát Lương vẫn luôn giữ im lặng mà không nói một câu nào hết: "Chúng ta sai là sai ở chỗ đã không tìm một vị cảnh sát có kinh nghiệm lâu năm làm trợ thủ."
Ông ta thừa nhận Tô Niệm Tinh quả thật cũng có vài phần bản lĩnh xem bói nhưng lại rất khó nói chỉ một mình cô có thể bói ra được hung thủ. Lương An Bác chắc chắn đã phân tích động cơ gây án của hung thủ giúp cô.
Các đại sư đoán mệnh đều có tính hạn chế trong nghề nghiệp của mình. Ví dụ như Chung Đức Đường vì trước đó xem bát tự cho bà Kim thấy tình thân giữa bà ta và con trai rất sâu nặng cho nên đã phán định bà ta không có khả năng là hung thủ giết con trai mình.