Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 681 - Chương 681: Định Mua Bao Nhiêu Căn?

Chương 681: Định Mua Bao Nhiêu Căn? Chương 681: Định Mua Bao Nhiêu Căn?Chương 681: Định Mua Bao Nhiêu Căn?

Ngay lập tức có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền, thật tốt quá đi mất.

Cô cũng chạy đi xem kiểu dáng nhà, bên này phần lớn đều là dạng căn hộ nhỏ, diện tích khoảng từ bốn trăm thước đến một nghìn hai trăm thước.

Cô có thể mua một căn hộ lớn nhất 1200 thước gồm bốn phòng và hai phòng khách, một tấm voucher còn lại, cô dự định tặng nó cho giám sát Lương, anh giàu có như thế chắc chắn cũng muốn mua nhà đây.

Lúc trở về, Tô Niệm Tinh đi nhờ xe của bà chủ nhà.

Bà chủ nhà cảm thấy mấy người giàu có này đúng là quá bủn xỉn: "Kêu cô làm việc cho họ mà cho có mỗi hai tờ voucher, thế này cũng chẳng có một tí thành ý nào cả. Kiểu gì cũng phải cho tám vạn hay mười vạn đô la Hồng Kông chứ.

Tô Niệm Tinh cười ha ha: "Lần này cũng không xem bói mà chỉ ra mặt biểu diễn thôi, có hai tờ voucher đã là tốt lắm rồi đấy."

Bà chủ nhà thấy cô không hề để tâm một chút nào cả: "Cô đúng là dễ nói chuyện quá rồi đấy."

Tô Niệm Tinh chuyển sang chủ đề khác: "Còn bà thế nào rồi? Định mua bao nhiêu căn?”

Bà chủ nhà vẫn chưa cân nhắc xong: "Chỗ này có hơi xa, sau này cho thuê không tiện cho lắm, còn bắt tôi phải chạy qua chạy lại nữa chứ."

Nhưng ngược lại, bà ta cũng nghĩ đến việc: "Thật ra cô có thể mua mặt tiền cửa hàng, không phải cô đang mở quán ăn hay sao?"

Tô Niệm Tinh sững sờ: "Vừa rồi tôi cũng không nhìn thấy mặt tiên cửa hàng mà nhỉ?"

Trước đấy bà chủ nhà đã đặc biệt tìm quản lý để hỏi qua rồi: 'Mặt tiền cửa hàng đều do nhân viên tiêu thụ đi tìm công ty hợp tác để chào hàng hết, cô muốn mua thì có thể trực tiếp đi tìm bọn họ, nhưng mà giá mua mặt tiền cửa hàng sẽ đắt hơn nhà ở gấp đôi đấy nhé, cô có đủ tiền không?"

"Tôi có thể chọn một căn nhỏ hơn." Nhà cửa ở Hương Giang được xây rất tập trung, tâng một của các tòa nhà cao tâng đều là mặt tiền cửa hàng, từ tầng hai trở lên cũng có người coi thành cửa hàng luôn, nhưng phần lớn vẫn dùng để ở.

Tô Niệm Tinh cảm thấy kiến nghị của bà chủ nhà không tồi, cô không mua căn hộ to nữa mà chuyển sang mua mặt tiền cửa hàng.

Cô trở vê quán ăn và gọi điện thoại cho giám sát Lương, hỏi anh tối nay có thời gian rảnh không, cô có chuyện muốn nói với anh.

Giám sát Lương đã đồng ý.

Tô Niệm Tinh còn định nói thêm vài câu nữa thì Trân Khải Phi hôm qua tới tìm cô xem bói lại tới, lần này anh ta dẫn theo một đống người đi cùng khiến quán ăn chật ních như nêm cối. Cô lập tức cúp máy rồi dẫn bọn họ sang quán trà.

Tô Niệm Tinh còn thuận tiện hỏi luật sư giúp cô soạn một bản hợp đồng rằng mình chỉ phụ trách xem bói cho bọn họ chứ phân chia tài sản thế nào không có liên quan gì đến cô.

Mấy người nhà này vừa nhìn đã biết là không hòa hợp với nhau rồi, bọn họ chia năm xẻ bảy đứng túm năm tụm ba, trông cứ như đang phân chia ranh giới vậy.

Dưới sự kiên trì của Tô Niệm Tỉnh, tất cả bọn họ đều phải ký tên vào bản hợp đồng.

Tô Niệm Tinh lần lượt hỏi thật kỹ thân phận và tình hình đại khái của bọn họ, sau đó lại hỏi ai mới là người quan tâm đến bảo vật gia truyền kia nhất.

"Các người cảm thấy ai là người quan tâm đến bảo vật gia truyên kia nhất thì viết tên của đối phương vào đây. Tôi sẽ xem bói cho các người sau, nhưng mong mọi người nhớ kỹ tôi làm vậy chỉ vì muốn xem bói chuẩn xác hơn mà thôi, chứ không có tác dụng gì khác, tôi cũng không dính dáng gì đến tranh chấp gia sản của các người hết."

Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, cuối cùng mỗi người lại tự viết một cái tên ra.

Tô Niệm Tinh căn cứ vào cái tên mà bọn họ viết nhận thấy có hai cái tên được nhắc đến nhiều nhất, một là Trân Khải Phi - cháu đích tôn của trưởng tử phòng cả, một người khác là Trần Khải Sinh - cháu trai của phòng hai.

Bản thân đối phương có mở một công ty, bây giờ đang cần gấp một khoản tiền mặt rất lớn để xoay vòng vốn, nếu có thể tìm được tung tích của bảo vật gia truyền vậy đại khái anh ta có thể được chia một khoản tiền cứu công ty cải tử hoàn sinh.

Tô Niệm Tinh nhìn ra được vẻ sốt ruột trong mắt của Trân Khải Sinh nên quyết định xem bói cho anh ta.

Cô xem chỉ tay của đối phương xong, nói: "Món bảo vật đó được cất trong két bảo hiểm mã 2541 ở ngân hàng Thụy Sĩ, vê phần mật mã thì tôi không biết."

Trân Khải Phi vừa nghe nói là ở trong két bảo hiểm lập tức bảo: "Chúng ta có thể dùng giấy chứng tử của ông nội để mở két bảo hiểm, mỗi nhà chọn ra một đại diện đi."
Bình Luận (0)
Comment