Chương 728: Mấy Người Này Thật Sự Rất Tốt
Chương 728: Mấy Người Này Thật Sự Rất TốtChương 728: Mấy Người Này Thật Sự Rất Tốt
Tiết mục biểu diễn lại càng lòe loẹt đủ kiểu hơn, ví dụ như Lưu Đức Hoa không chỉ phải lên sân khấu hát mấy lần mà còn có hai lần thử màn biểu diễn cực hạn. Một lần là tham gia phi xe mô tô qua bức tường các minh tinh lớn, lần thứ hai thì lại biểu diễn ngực trân đập đá.
Trương Ngải Gia một tay ôm đứa con trai tám tuổi, một tay cầm micro hát [Tuổi thơ ấu].
Lâm Thanh Hà đặc biệt bay từ Mỹ về đây kết hợp với Dương Tử Quỳnh và Hồng Kim Bảo, cùng những võ sư của Hiệp hội võ thuật Hương Giang do Lưu Gia Lương dẫn dắt biểu diễn kinh kịch.
Ngũ Hổ Tướng và The Wynners hợp xướng [Đồng lòng là thành việc], đây là lần duy nhất trong lịch sử giới giải trí Hương Giang có thập hổ quy tụ.
Các nữ minh tinh thì thi kéo co, rất nhiều minh tinh quen mặt nổi tiếng tham gia.
Lúc Lê Minh chuẩn bị rời khỏi hội trường thì một phú bà nói sẽ quyên góp năm mươi vạn đô la Hồng Kông chỉ định Lê Minh hát tặng [Xin lỗi, anh thích em], nên người lại hớt hải chạy trở về, lúc hát tặng liên tục lạc điệu.
Phú hào quyên góp mười vạn chỉ định Thành Long lộn mèo một cái, kết quả Thành Long lộn người liên tiếp bảy cái.
Châu Nhuận Phát với thân phận là hội trưởng lớp huấn luyện nghệ sĩ dẫn các bạn học ở lớp huấn luyện hợp xướng [Ngày mai sẽ càng tốt hơn].
Củng Lợi và Trương Mẫn ra sân tuyên truyền, quyên góp số tiên bán vé ngày đầu tiên của [Đặc cảnh uy long], hơn một trăm vạn đô la Hồng Kông lận.
Quách Vân Khởi đại diện cho Lệ Chi Oa lên sân khấu bán đấu giá từng quả vải một, tổng cộng hơn một trăm quả vài, giá thấp nhất là một nghìn đô la Hồng Kông, cao nhất là 9800 đô la Hồng Kông, tổng cộng bán được với giá cao là 68 vạn đô la Hồng Kông.
Toàn bộ minh tinh đều đang cầm thùng nước xuyên qua giữa đội ngũ khán giả để gây quỹ tại hiện trường vào lúc không có tiết mục biểu diễn.
Lúc Tô Niệm Tinh đi ngang qua các minh tinh còn lấy ảnh minh tinh mà các hàng xóm đã mua ra để mời bọn họ giúp ký tên.
Mấy minh tinh này không nói hai lời mà cầm bút soạt soạt ký tên, người nào cũng rất kính nghiệp.
Cá nhân Tô Niệm Tinh quyên góp một trăm vạn đô la Hồng Kông, yêu cầu của cô rất đơn giản là chụp ảnh với Tứ Đại Thiên Vương trong tương lai. Vốn cô chỉ muốn đứng ở bên cạnh thôi, nhưng không ngờ mấy người này lại mời cô đứng giữa trung tâm khiến cô cười cong cả mắt lại.
Giám sát Lương đại diện cho công nghiệp đóng tàu Tô thị quyên góp năm trăm vạn đô la Hồng Kông, yêu cầu là được chụp ảnh chung với toàn bộ minh tinh.
Người dẫn chương trình vừa nghe thấy yêu cầu đơn giản như vậy lập tức kêu các minh tinh đi đến mảnh sân ở trường đua ngựa chụp ảnh chung, lần này anh với Tô Niệm Tinh được mọi người sắp xếp cho đứng chính giữa khung hình.
Đây là lần đầu tiên cô được chụp ảnh với nhiều minh tinh như vậy cho nên cũng kích động đến mức đỏ bừng mặt, vừa có thể giúp được các đồng bào ở nội địa vừa có thể chụp ảnh chung với thần tượng, một mũi tên trúng hai đích, thật đúng là rất vui vẻ!
Lúc quay trở vê ghế ngồi, Tô Niệm Tinh dùng hai tay ôm má, đầu óc hơi choáng váng: "Mấy người này thật sự rất tốt."
Kiếp trước cô cũng từng tới đoàn làm phim rồi, cũng tận mắt nhìn thấy một vị minh tinh còn lớn tuổi hơn cả ông ngoại của cô, diễn phim khỏi cần tự mình đọc thoại, thật sự không được kính nghiệp cho lắm.
Giám sát Lương bật cười: "Cô cũng rất tốt mà, một lần quyên góp tận một trăm vạn mà chỉ chụp ảnh chung thôi."
Mấy phú hào kia còn kêu minh tinh dùng ngực trần phá đá, lộn nhào, nhưng cô chỉ yêu cầu chụp chung, như thế quả thật đã rất lương thiện rồi.
Buổi biểu diễn này kéo dài từ ba giờ chiều đến mười giờ tối mới kết thúc, tổng cộng hết bảy tiếng đồng hồ, đây là lần đầu tiên Tô Niệm Tinh gặp được nhiều minh tinh như thế nên adrenalin đăng vọt, gào đến mức cổ họng cũng khàn cả đi.
Lúc đi ra ngoài, cô không tài nào che giấu được vẻ hào hứng của mình: "Tôi muốn rửa mấy tấm ảnh này, sau đó sẽ treo trong quán ăn để mọi người đều có thể thưởng thức."
Cô nghiêng đầu nhìn về phía giám sát Lương: "Có thể dùng được không?"
"Đương nhiên là được rồi." Giám sát Lương thuận miệng đồng ý: "Cũng không phải cô đăng quảng cáo trên đài truyên hình mà chỉ treo trong quán ăn mà thôi, không thể tính là hoạt động thương mại."
Tô Niệm Tinh rất vui vẻ, vậy thì tốt rồi.