Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 792 - Chương 792: Ngây Ra Đó Làm Gì Vậy

Chương 792: Ngây Ra Đó Làm Gì Vậy Chương 792: Ngây Ra Đó Làm Gì VậyChương 792: Ngây Ra Đó Làm Gì Vậy

Giám sát Lương gật đầu, lại phát hiện ra cô không hề nhìn mình chút nào mới cúi đầu nhìn nửa người trên của mình, đột nhiên anh mới chợt phản ứng lại. Thân là đàn ông, mùa hè cũng sẽ cởi trân để rèn luyện nên anh thật sự không chú ý đến một điểm này, bây giờ thấy cô quẫn bách đến như vậy, anh cũng bắt đầu khẩn trương.

Khí tức ám muội dần dần len lỏi trong không gian nhỏ bé, lúc xuống núi, chiếc xe men theo đường núi quanh co mà di chuyển, không chịu khống chế mà ngả tới ngả lui, Tô Niệm Tinh chỉ bất cẩn một cái mà cả người đã đổ sang bên cạnh, sau lưng lại va vào lồng ngực có hơi lạnh của anh, lúc ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt của anh thì anh lại đang nhìn chằm chằm vào mình. Đối mắt đen láy ấy tràn đầy tình cảm, còn tình tứ và quyến luyến hơn cả ngày xưa rất nhiều.

Anh thay đổi tư thế ngồi để ôm cả người cô vào trong lòng, cằm tỳ lên đỉnh đầu cô, bụng ngón tay ấm nóng cẩn thận xoa hai gò má của cô.

Tô Niệm Tinh có thể nghe được tiếng trái tim anh đang đập rất nhanh một cách rõ ràng, cô không tự chủ được mà rúc vào lòng anh, hít một hơi thật sâu mùi hương dễ ngửi trên người đối phương đó.

Khi chiếc xe lái đến trung tâm thương mại thì cơn mưa vẫn chưa chịu tạnh, ở cửa trung tâm thương mại có một đống người bị cơn mưa níu chân, giám sát Lương để trần nửa người trên nắm tay Tô Niệm Tinh đi xuống khỏi xe, các vị khách tò mò nhìn qua rồi chỉ trỏ về phía anh, hoặc là khen ngợi hoặc là kinh ngạc, thậm chí còn có người cầm máy ảnh lén lút chụp lại để làm kỷ niệm, Tô Niệm Tinh phát hiện ra hành động nhỏ của người đó bèn vội vàng chắn trước người giám sát Lương. Cô ngẩng đầu liếc mắt nhìn anh, gương mặt anh nghiêm nghị, không có một chút cảm xúc nào cả, trông như hai người hoàn toàn khác hắn với cái người dịu dàng và thâm tình vừa rồi kia.

"Ngây ra đó làm gì vậy? Mau vào trong thay đồ thôi, mặc quần áo ẩm trên người lâu cũng khó chịu lắm đấy chứ?"

Bất tri bất giác hai người đã đi vào trung tâm thương mại, anh dẫn cô vào cửa hàng quần áo nữ trước rồi nhét vào tay cô hai bộ đồ, mà kích cỡ còn phù hợp với cô.

Tô Niệm Tinh nhìn nửa người trên để trân của anh: "Anh qua khu đồ nam thay một bộ đi."

"Không sao, anh đợi em." Giám sát Lương hào sảng ngồi ở khu đợi.

Gương mặt tuấn tú, cơ bụng tám múi lập tức thu hút vô số ánh mắt hoặc là quan sát hoặc là khen ngợi của các cô gái, nhưng anh hoàn toàn không để ý đến, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm về phía phòng thử đồ.

Tô Niệm Tinh nhanh chóng thử xong quần áo rồi mang quần áo ẩm đi ra ngoài, kích cỡ rất phù hợp đấy chứ.

"Lấy bộ này đi." Cô không muốn chậm trễ thời gian mà ra hiệu cho nhân viên tính tiền.

"Anh kia đã thanh toán rồi ạ.' Nhân viên bán hàng mỉm cười, đôi mắt lại liếc qua cơ bụng của anh, oa, dáng người đẹp mê ly.

Giám sát Lương cầm lấy cái túi trong tay Tô Niệm Tinh: "Đi thôi, qua khu đồ nam."

Đến khu đồ nam, Tô Niệm Tinh chọn một bộ cho anh, sau khi thay xong, anh hài lòng gật đầu: "Tóc của em vẫn còn hơi ẩm, chúng ta qua tiệm làm đầu gội đầu đã nhé?" Toàn bộ tóc đều được sấy khô xong, giám sát Lương lại cùng Tô Niệm Tinh đi dạo quanh trung tâm thương mại một vòng: "Không phải em thích quần áo sao? Mua thêm mấy bộ nữa đi, qua một khoảng thời gian nữa là sức khỏe của ông hồi phục rồi, có khả năng sẽ dẫn em đi gặp mấy người bạn già của ông đấy."

Tô Niệm Tinh nhìn anh với vẻ ngạc nhiên: "Nhanh như vậy á?”

Trước đấy ông ngoại mới chỉ bảo cô tới nhà chơi thôi, bây giờ lại trực tiếp dẫn cô đi gặp mấy người bạn già, có phải nhanh quá rồi không?

Giám sát Lương nghiêng đầu nhìn cô: "Không phải em muốn đánh vào giới phú hào sao? Cứ để ông ngoại anh làm người dẫn đường cho em, như vậy rất thích hợp."

Tô Niệm Tinh chần chừ, tốt thì đúng là tốt thật đấy, nhưng ông ngoại dẫn cô đi gặp mấy người bạn già chắc chắn sẽ giới thiệu cô là cháu dâu của ông ta, nhưng bây giờ bọn họ đã có quan hệ khỉ gì đâu?

Giám sát Lương chỉ vào bộ đồ trên người ma nơ canh: "Thích bộ này không?”

Tô Niệm Tinh lấy lại bình tĩnh rồi gật đầu: "Thích."

Giám sát Lương ra hiệu cho nhân viên bán hàng lấy cỡ áo, trong lúc chờ đợi thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói đây chán ghét vang lên: "Ơ kìa? Giám sát Lương, Tô thần toán, hai người cũng tới đây đi dạo à?"
Bình Luận (0)
Comment