Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 796 - Chương 796: Giám Sát Lương? Sao Cậu Lại Tới Đây

Chương 796: Giám Sát Lương? Sao Cậu Lại Tới Đây Chương 796: Giám Sát Lương? Sao Cậu Lại Tới ĐâyChương 796: Giám Sát Lương? Sao Cậu Lại Tới Đây

Lý do của phe phản dối cũng rất đơn giản, bọn họ cho rằng chị Thông là một người mẹ, cô ta có một đứa con trai, được chia một nửa tài sản cũng đã có thể nuôi sống con trai rồi, không có khả năng vì muốn nhận được một nửa còn lại mà nhẫn tâm giết người, để con trai cô ta biến thành cô nhi.

Còn nữa, cô ta lỡ tay giết chết chồng thì vẫn phải ngồi tù cả thôi, đến khi ấy ai sẽ nuôi con trai của cô ta?

Đôi bên đều có lý cả, hơn nữa bọn họ đều có lý do rất logic và hợp lý, sau đó họ lại bắt đầu cãi nhau túi bụi, Tô Niệm Tinh ra hiệu cho mọi người bình tĩnh lại: "Vụ án này cứ giao cho tổ trọng án điều tra đi, chúng ta chỉ cần đợi tin tức là được. Đừng vì một vụ án mà làm tổn hại hòa khí với nhau, mọi người nói có đúng không nào?”

Các hàng xóm đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng đồng loạt hừ một tiếng. ...

"Giám sát Lương? Sao cậu lại tới đây? Mau vào trong ngôi đi."

Chú Minh ngồi ở cửa vô tình quay đầu nhìn qua, lúc ngoảnh đầu trông thấy giám sát Lương đi từ bên ngoài vào, ông ta lập tức nhiệt tình mời gọi.

Giám sát Lương dẫn các tổ viên đi vào trong quán đã lập tức nhận được sự quan tâm của các hàng xóm.

Giám sát Lương liếc mắt nhìn Tô Niệm Tinh đang kiểm tra sổ sách ở trước quầy thu ngân, thấy cô không nhìn mình mà có hơi mất mác, sau đó anh gật đầu với những người khác.

Chú An nhìn thấy vẻ mặt của anh mà bắn tín hiệu với chú Minh. Ông ta hỏi với vẻ hóng hớt: "Có phải cậu với đại sư đang hẹn hò không? Gần đây sao ngày nào cậu cũng tới đây vậy? Cậu còn có công việc trên người mà vẫn tới?" Trước đây anh bị thương không ở nhà nghỉ dưỡng mà ngày nào cũng chạy tới quán ăn chiếm chỗ, bây giờ đã đi làm rôi mà vẫn tới điểm danh, thế này thật không đúng cho lắm?

Giám sát Lương cười tươi với bọn họ và đáp: "Đúng rồi, tôi với A Tinh đang hẹn hò đó, bữa này tôi mời, mọi người cứ tự nhiên chọn món nhé."

Chú An vỗ tay kêu lên đầy khoa trương: "Cuối cùng vẫn là cháu trai của vua tàu thủy hào phóng nhất! Mọi người ăn nhiều vào nhé, không thể tiết kiệm tiền hộ sir Lương được đâu đấy!"

Các hàng xóm láng giềng lập tức bày tỏ thái độ, khen bọn họ là "một đôi trời sinh";'trai tài gái sắc."

Mấy người Đại Lâm anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, có thế nào thì họ cũng không ngờ được còn chưa đến một tháng mà hai người họ đã hẹn hò rồi. Tốc độ này cũng nhanh quá rồi đấy.

Đại Lâm vô cùng ngưỡng mộ, rất muốn xin sir Lương chỉ dạy kỹ thuật theo đuổi gái xinh.

Nhưng giám sát Lương lại không cho anh ta cơ hội mở miệng, sau khi cười đùa xong, anh lấy sổ ra nghiêm túc nói: "Bây giờ đang trong giai đoạn làm việc công, mời mọi người phối hợp với cảnh sát chúng tôi làm việc."

Chú Minh vỗ vào vai anh: "Cậu với đại sư hẹn hò thì cũng chính là người một nhà với chúng tôi rồi, cậu cứ việc hỏi đi, chỉ cần tôi biết thì sẽ nói hết, không giấu gì đâu."

Những hàng xóm khác cũng gật đầu theo: "Đúng đó! Các cậu tới điều tra vụ án chị Thông giết chồng phải không? Lúc ấy chúng tôi có mặt ở hiện trường đây, nhìn thấy rõ mồn một luôn ấy."

Có nhiều nhân chứng như vậy cũng khiến giám sát Lương yên tâm rồi, anh ra hiệu cho mấy tổ viên chia nhau ra lấy lời khai của họ.

Khi ấy chú Minh cách gần nhất, ông ta nhìn được cũng rõ ràng hơn hẳn mấy người khác, lúc này ông ta đang miêu tả lại chuyện đã xảy ra vào sáng nay cho giám sát Lương nghe.

Đại khái là vào khoảng tám giờ sáng ấy, lúc đó chị Thông mới đưa con trai đi học xong, có băng qua đường Paterson này thì nhìn thấy Thông phát tài ôm một cô gái trẻ đi từ khách sạn ra.

Chị Thông vừa nhìn thấy anh ta đã lao tới như phát điên và đòi anh ta giao tiền học bổ túc cho con trai. Lúc này, các hàng xóm láng giềng mới biết từ sau khi Thông phát tài trúng thưởng lớn hoàn toàn không về nhà, ngay cả con trai cũng mặc kệ luôn.

Thông phát tài không chịu đưa tiền, chị Thông bắt đầu tranh chấp với anh ta, hai người chèo khéo nhau, các hàng xóm thấy vậy cũng không dám ra tay vì sợ bị anh ta đổ vấy, nhưng bọn họ cũng đứng ở bên cạnh khuyên hai người đừng đánh nhau.

Ai biết chị Thông có khả năng là tức giận quá, tung một quyền đánh ngã Thông phát tài, anh ta ngã bẹp không dậy nổi, nôn ra rất nhiều máu, sau đó thì đứt khí.

"Sir Lương, chúng tôi đều là nhân chứng cả, tôi dám đảm bảo không có ai đụng vào Thông phát tài đâu." Chú Minh giơ tay xin thề.
Bình Luận (0)
Comment