Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 817 - Chương 817: Anh Ta Không Sợ Bị Cô Vạch Trân Hay Sao?

Chương 817: Anh Ta Không Sợ Bị Cô Vạch Trân Hay Sao? Chương 817: Anh Ta Không Sợ Bị Cô Vạch Trân Hay Sao?Chương 817: Anh Ta Không Sợ Bị Cô Vạch Trân Hay Sao?

Cô lại nhìn tướng mặt và chỉ tay của người đàn ông, sau đó lại kêu anh ta bói chữ.

Sau khi xem xong một lượt, vẻ mặt của cô trông rất khó hiểu: "Anh chắc chắn muốn tôi nói ra chứ?"

Trước đây Tô Niệm Tinh đã từng xem bói cho rất nhiều nữ giới và bói ra được bạn trai hoặc là chồng của bọn họ đều là cái thứ cặn bã hết. Đây vẫn là lần đầu tiên cô đụng được loại đàn ông cặn bã tự mình tới đây xem bói đấy.

Anh ta không sợ bị cô vạch trân hay sao?

Hay chỉ đơn thuần là qua đây tự tìm đường chết?

Người đàn ông sốt ruột gật đầu: "Chắc chắn, cô nói đi."

Nếu bản thân anh ta đã không sợ vậy Tô Niệm Tinh cũng không cần thiết phải giấu giấu diếm diếm nữa.

Cô nói với cô gái đang đứng ở đẳng sau ăn thịt nướng kia: "Bạn trai cô đã kết hôn rồi đấy."

Đại Đao có hơi ngạc nhiên, anh ta nhìn người đàn ông rồi lại nhìn cô gái, rõ ràng là cũng bị quẻ tượng này làm cho kinh ngạc.

Nhưng phản ứng của hai người này lại không hề điên cuồng như trong tưởng tượng của Tô Niệm Tinh, ngược lại còn tỏ ra vô cùng mừng rỡ mới lạ chứ.

Tô Niệm Tinh nhíu mày, phản ứng này không được đúng cho lắm thì phải.

Hai mắt người đàn ông tỏa sáng, hai bàn tay đấm vào nhau: "Ngay cả chuyện này mà cô cũng có thể bói ra được sao? Quả nhiên là thần toán, ở dân gian có cao nhân rồi!"

Phản ứng này không quá đúng khiến Tô Niệm Tinh phải nâng mắt lên nhìn về phía cô gái thêm lần nữa, đối phương cũng chỉ ngạc nhiên chứ không đến mức kinh hãi . Đây là ngạc nhiên vì cô đã bói rất chuẩn chứ không phải ngạc nhiên bởi vì bạn trai cô ta đã kết hôn.

Vậy cô gái này chính là bà hai sao?

Trong đáy mắt Tô Niệm Tinh lóe lên vẻ chán ghét, nếu như là bị lừa thì cô còn có thể đồng cảm với đối phương, nhưng biết rõ bạn trai đã kết hôn mà cô ta còn qua lại với anh ta vậy rõ ràng là nhân phẩm có vấn đề, không đáng được cứu rồi!

"Đại sư, vậy cô có thể bói giúp tôi xem ngày nào là ngày lành được không? Tôi với vợ tôi đã sớm không có tình cảm gì nữa rồi." Trong giọng nói của tên cặn bã lộ ra vẻ hưng phấn.

Tô Niệm Tinh thấy nghẹn một cục ở cổ họng, cô nhìn tướng mặt của người đàn ông: "Tôi không bói ra được ngày lành nhưng tôi có thể bói ra được nếu anh không thay đổi cái tật xấu bắt cá hai tay đi, thì sợ là sắp tới sẽ có kiếp nạn đấy."

Cũng không phải cô đang nguyền rủa đối phương đâu mà là cô thật sự có thể nhìn ra được.

Tuy rằng cô chỉ có thể nhìn ra được quẻ tượng này từ tướng mặt của đối phương chứ từ chỉ tay và bói chữ cũng không thể cho ra được gì, nhưng điều này cũng không cản trở cô lấy đó làm cái cớ từ chối xem bói cho loại cặn bã này.

Vẻ chán ghét trên gương mặt cô không hề che giấu khiến người đàn ông có hơi quãn bách, anh ta vỗ vào bàn một cái muốn nổi đóa, nhưng lại phát hiện sau lưng đối phương có một mãnh nam hung thần ác sát đang đứng lù lù ở đó, cơn giận của anh ta nghẹn ở cổ họng lại không có cách nào phát ra, chỉ đành quay đầu bỏ đi.

Nhìn bóng lưng của đối phương, Tô Niệm Tinh lộ ra vẻ mặt châm biếm: "Cái thứ gì đâu!"

Đại Đao lại cảm thấy cô không nên có lòng tốt nói cho anh ta như vậy: "Loại người đó không đáng được cô cứu, tôi cảm thấy anh ta sẽ không thay đổi được tư tưởng đâu."

Cô gái trẻ kia lại không hề rời đi mà nhíu chặt mày quan sát Tô Niệm Tinh, dường như đang nghĩ đến chuyện gì đó.

Lúc Tô Niệm Tinh tiếp xúc tâm nhìn với cô ta, đối phương còn không hề thấy xấu hổ khi bị vạch trần là bồ nhí nhưng lần này lại lẩn tránh ánh mắt, nhanh chóng dời tâm nhìn đi và đuổi theo tên bạn trai.

Tô Niệm Tinh cứ cảm thấy cô gái này có hơi kỳ quái nhưng trong lúc nhất thời cô cũng không nghĩ ra được có chỗ nào không đúng.

Đúng lúc này thì mùi thơm trong không khí phảng phất tới, con sâu tham ăn trong bụng Tô Niệm Tinh bắt đầu giấy giụa, cô lập tức quảng mấy chuyện kia ra sau đầu rồi quay người chạy đi mua hai bát mì lạnh.

Người Hương Giang không thích ăn cay nhưng cơ thể của nguyên chủ vốn là người Tứ Xuyên, ban đầu Tô Niệm Tinh cũng không phải người biết ăn cay cho lắm nhưng rồi cũng bị lây nhiễm, có thể ăn được ớt rất cay, cho nên cô kêu ông chủ thêm hai thìa vào.

Đại Đao nhìn thấy bát mì lạnh đỏ làm của cô mà da đầu tê rần: "Cô thật sự muốn thêm nhiều ớt như vậy sao?"
Bình Luận (0)
Comment