Chương 825: Đã Xảy Ra Chuyện Gì Vậy
Chương 825: Đã Xảy Ra Chuyện Gì VậyChương 825: Đã Xảy Ra Chuyện Gì Vậy
Trong mắt người đàn ông không có tia sáng mà chỉ có vẻ tĩnh lặng như ao tù.
Tô Niệm Tinh đang xem bói mà suýt chút nữa tay run lên.
Vậy mà đứa trẻ trong bụng A Hân lại chính là con của người đàn ông kia, rốt cuộc thì bọn họ có mối quan hệ thế nào vậy?
Còn chưa đợi cô xem bói xong thì video đột nhiên bị ngắt.
Hình như A Hân thấy không khỏe cho lắm, cô ta rút tay về rồi ôm bụng mình kêu đâu: “Khó chịu quái"
Bà hai gấp đến mức túa mồ hôi đầy trán: "Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao lại đột nhiên đau bụng?”
Tô Niệm Tinh nhắc nhở cô ta: "Có khả năng là ăn phải thứ gì không tốt rồi chăng? Tôi bói ra được đứa bé không sao cả, sẽ bình an vô sự chào đời."
A Hân chần chừ: "Có phải do canh mà chị Như nấu không, bảo sao đang yên đang lành chị ta lại đi nấu canh cho em uống mới lạ chứ!"
Bà hai gấp đến mức bóp cổ người đàn ông kia: "Nói! Có phải anh xúi giục chị Như phá đứa bé không?”
Người đàn ông bị ghì cổ mà sắc mặt tím tái, còn chưa đợi anh ta tắt thở thì bà hai trông thấy sắc mặt A Hân không tốt bèn lập tức đi tới bốt điện thoại công cộng ở gân đó gọi điện.
Rất nhanh đã có xe cứu thương chạy tới đây và đỡ A Hân lên. Bà hai cũng đi theo, còn vê phần người đàn ông thì lại bị bọn họ ném ở quây hàng.
Người đàn ông nháy mắt với Tô Niệm Tinh, há miệng muốn nói gì đó, Tô Niệm Tinh lại gân, nhưng bất đắc dĩ một điều là anh ta thật sự nói không rõ ràng nên hoàn toàn chẳng nghe hiểu được gì cả.
"Mau mau mau! Đột nhiên miệng nó méo xệch nhất định là bị hai đứa kia hại rồi!"
Một người phụ nữ chạy tới từ một đầu khác của con đường rồi lập tức gọi người đằng sau khiêng người đàn ông lên xe.
Tô Niệm Tinh ra hiệu cho Đại Lực ngăn lại.
Người phụ nữ trừng mắt nhìn cô: "Các người muốn làm gì? Tôi dẫn em trai tôi tới bệnh viện khám bệnh còn phải trưng cầu ý kiến của các người nữa sao?"
Tô Niệm Tinh nhíu mày: "Em trai cô?”
"Đúng vậy." Người phụ nữ lấy chứng minh thư ra: "Cô nhìn cho rõ đi, tôi chính là Phương Ái Như, người ta hay gọi là chị Như."
"Vậy em trai cô với A Hân kia có quan hệ thế nào vậy?" Tô Niệm Tinh cảm thấy mối quan hệ này quá mức loạn.
"A Hân là vợ của em trai tôi, các cô cũng nhìn thấy rồi đấy, cô ta với A Kỳ kia dính lấy nhau, hai người họ là loại quan hệ đo đấy." Hình như chị Như đã sớm điều tra rõ ràng cả rồi.
Tô Niệm Tinh nhíu mày: "Nhưng A Kỳ kia chính là bà hai được chồng cô ta bao nuôi cơ mà."
Ánh mắt của chị Như lẩn tránh: "Đàn ông mà, ở bên ngoài gặp dịp thì chơi cũng là chuyện rất bình thường. Nhưng đột nhiên em trai tôi sinh bệnh thành ra thế này mà bọn họ lại làm như không có việc gì cả, các người cảm thấy bình thường sao?” Đại Đao cũng đã từng thấy rất nhiều người đàn ông 'ở với nhau" khi còn ở trong tù cho nên anh ta gần như chỉ cần nghĩ một chút là đã hiểu rõ loại chuyện này rồi: "Ý cô là hai người đó có loại quan hệ kia?"
Chị Như lại không muốn nói nhiều nữa: "Quan tâm bọn họ có quan hệ thế nào làm gì, tôi phải dẫn em trai tôi đi chữa bệnh đã, bọn họ lòng dạ độc ác, hại em trai tôi không thể nói chuyện được, tôi phải kiện bọn họ ngồi tù!"
Chị Như vung tay một cái đầy khí phách, rất nhanh đã có một chiếc xe van lái tới đây.
Đại Đao trơ mắt nhìn người phụ nữ dẫn người đàn ông rời đi, anh ta chần chừ hỏi: "Chúng ta không ngăn lại sao?"
Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Đó là chị gái ruột, chúng ta phải cản thế nào bây giờ?"
Cô liếc mắt nhìn sắc trời: 'Đã không còn sớm nữa, chúng ta về nhà trước đi."
Trên đường về nhà, Đại Đao thật sự rất tò mò, anh ta chủ động hỏi cô: "Đại sư, có phải A Hân với A Kỳ liên thủ với nhau hại người đàn ông kia thành ra như vậy không?”
Tô Niệm Tinh thật sự không biết, cô xem bói cũng không thể bói ra được mấy chuyện này: "Cho dù có phải hay không thì kết quả cũng không được giống như chị Như mong đợi đâu."
Ngày hôm sau trên báo đã đăng tin về vụ việc này.
Người đàn ông ở bên ngoài bao nuôi bà hai, vẫn luôn giấu nhẹm, lén lén lút lút không dám nói cho vợ mình biết, rôi đột nhiên có một ngày người đàn ông lâm trọng bệnh, chị gái của anh ta lại điều tra ra được giữa vợ với bà hai có tư tình. "Oa, tin tức này cũng bùng nổ thật đấy." Chú An cảm thán không thôi: "Thế giới đúng là thần kỳ, hai người phụ nữ mà cũng có thể hẹn hò được."