Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 844 - Chương 844: Không Thể Chọn Anh Ta

Chương 844: Không Thể Chọn Anh Ta Chương 844: Không Thể Chọn Anh TaChương 844: Không Thể Chọn Anh Ta

A Cảnh thấy cô loại bỏ một người nhanh như thế bèn kinh ngạc há hốc miệng: "Người mà cô vừa loại chính là người thành thật nhất đó, cô không bói nhầm đấy chứ?"

Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Anh ta đúng thật là người thành thật nhất trong ba người này nhưng tính cách của anh ta cổ hủ, ghét nhất là kiểu phụ nữ không biết kiêm chế. Chuyện trước đó của A Nhan đã làm rùm beng lên như thế, anh ta cũng đã sớm nghe ngóng được rồi. Nếu kết hôn với anh ta thì anh ta chỉ có thể cho A Nhan phòng không gối chiếc, còn mình thì ở bên ngoài bao nuôi bà hai, thẳng cho đến sau khi anh ta kế thừa tài sản và di chuyển phần lớn tài sản đi sẽ ly hôn với A Nhan ngay, cuối cùng, hai người sẽ vì phân chia tài sản mà tranh chấp khủng khiếp. A Nhan còn phải bồi thường cho anh ta một phần của hồi môn nữa cơ."

A Cảnh kinh ngạc tới cực điểm: "Cái loại đàn ông gì thế này, sao lại bỉ ổi như vậy?"

Tô Tú Dung cũng lạnh mặt: "Không thể chọn anh ta! Vậy hai người còn lại thì sao?”

Tô Niệm Tinh nói ra những ưu điểm và khuyết điểm của hai tướng mặt còn lại: "Xét từ tướng mặt của người đàn ông này thì anh ta là một người cuồng công việc nhưng số phận lại không tốt cho lắm, sẽ qua đời khi đương tuổi tráng niên."

A Cảnh lại kinh ngạc: "Hả? Vậy mà anh ta lại chết vì quá mệt sao?"

Tô Tú Dung nhíu mày: "Vậy anh ta có thể thừa kế gia sản không?”

Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Phải hai năm nữa cơ, còn chưa đợi anh ta thừa kế được tài sản thì đã đi đời nhà ma rồi còn đâu."

Nhưng cứ cố tình loại người này lại không chịu nghe lời khuyên, anh ta sẽ cho rằng những khuyên anh ta chính là gian tế do đối thủ cạnh tranh phái tới.

A Cảnh cảm thán: "Vậy thôi bỏ đi, mới gả qua đó đã làm góa phụ rồi, trưởng bối nhà bọn họ chắc chắn sẽ nói A Nhan có số khắc chồng, tuyệt đối không được."

A Nhan cũng bày tỏ thái độ: "Đúng rồi đó, em không có khả năng khắc chồng đâu."

Tô Tú Dung cũng không thật sự hà khắc đến vậy, bà ta cho con gái liên hôn là vì muốn con gái được trải qua cuộc sống tốt, biết rõ đối phương sẽ chết yểu, hơn nữa còn không thể thừa kế tài sản thì bà ta gả con gái qua đó có khác gì là hại con gái đâu cơ chứ.

Thế nên bà ta cũng gật đầu: "Người này không được."

A Cảnh thở dài: "Chỉ còn lại một người cuối cùng nữa thôi, nhưng con đã từng gặp người này ở quán bar rồi, không phải là loại người tốt đẹp gì đâu."

Tô Niệm Tinh nói lại tình hình của một người cuối cùng. Người đàn ông này có hơi tương tự với A Cảnh. Người kế nghiệp công ty nhà anh ta chính là ông anh trai cùng cha khác mẹ của anh ta, còn anh ta chỉ làm một nhị thế tổ ăn no đợi chết mà thôi.

Bình thường anh ta thích nhất là tán tỉnh gái xinh, bao nuôi bà hai, bà ba, đời sống riêng tư thì rối như bòng bong. Nhưng anh ta cũng có một điểm khá khẩm hơn một chút đó chính là từ nhỏ anh ta đã lớn lên ở nước ngoài nên tư tưởng khá cởi mở, không cho rằng vợ chính là vật sở hữu cá nhân của mình nên có thể bao dung cho việc vợ ngoại tình. Kết hôn với anh ta xong đúng kiểu mệnh ai người nấy sống. Nghe cô nói xong, Tô Tú Dung tò mò hỏi: "Anh ta có thể sống đến bao nhiêu tuổi thế?"

"Tuổi thọ của anh ta rất dài nhưng điều đó cũng không chứng minh anh ta có thể sống đến nhiều tuổi như thế. Dì cũng biết người thích chơi bời có xác suất xảy ra chuyện ngoài ý muốn khá cao như đua xe này, đời sống riêng tư mà không kiểm soát một chút là cũng nguy hiểm lắm đấy." Tô Niệm Tinh thành thật đáp.

Mắt của A Cảnh đã sắp trợn trắng dã luôn rồi.

Trong lúc nhất thời, Tô Tú Dung cũng không đưa ra được quyết định, bà ta đưa một bao lì xì cho Tô Niệm Tinh: "Cảm ơn cháu, chuyện này tạm thời đừng nói với người ngoài nhé."

Tô Niệm Tinh hiểu ý của bà ta: "Vâng, cháu nhất định sẽ giữ bí mật."

Tô Tú Dung nhìn về phía giám sát Lương: "Cô bạn gái mà cháu tìm được thật sự rất không tồi, không chỉ có bản lĩnh mà còn rất lương thiện. An Bác, trước đây dì còn cảm thấy cháu hồ đồ, là dì nghĩ sai rồi."

Giám sát Lương nở nụ cười: "Dì hai cũng vì quan tâm cháu thôi mà, cháu hiểu."

Tô Tú Dung kêu A Nhan tiễn bọn họ ra ngoài: "Có thời gian rảnh thì tới thăm ông ngoại cháu nhiều hơn nhé, ông lớn tuổi rồi, mấy đứa cháu tới ăn bữa cơm với ông rồi nói chuyện là ông vui lắm đấy."

Giám sát Lương gật đầu: "Vâng, không thành vấn đề ạ."

Chớp mắt cái đã qua vài ngày, có một hôm ăn bữa sáng, giám sát Lương nói đến chuyện dì hai chọn đối tượng liên hôn cho A Nhan.

"Là nhà họ Lý kia."
Bình Luận (0)
Comment