Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 847 - Chương 847: Đúng Là Cô Ta Thật Rồi!

Chương 847: Đúng Là Cô Ta Thật Rồi! Chương 847: Đúng Là Cô Ta Thật Rồi!Chương 847: Đúng Là Cô Ta Thật Rồi!

Hình như cô gái trẻ muốn mua thứ gì đó nhưng chàng trai trẻ không đồng ý, cô gái trẻ tức mình mới ngồi phịch xuống băng ghế dài, chàng trai trẻ thì quay người bỏ đi.

Lúc Tô Niệm Tinh chạy ngang qua anh ta, chàng trai trẻ liếc mắt nhìn cô một cái rồi quay đầu đi hướng khác.

Ở Hương Giang hơn một năm rồi, cô cũng đã dần quen với thói quen thích hóng hớt chuyện của người bên này, mà mọi người đối với chuyện này cũng rất thản nhiên, nên cô lại tăng tốc tiếp tục chạy.

Đợi cô chạy được trong công viên khoảng mười phút, lúc quành trở lại thì khu vực ở cổng lại được chăng dây cảnh báo, Đại Lâm đội cái đầu tổ quạ của anh ta, ngáp dài một cái đang lấy lời khai của các thị dân.

Vừa rồi lúc cô đi ngang qua đây vẫn chưa có ai cả, mà bây giờ mặt trời đã lên cao ba sào rồi lại có đây các ông các bà đứng chen chúc xem náo nhiệt.

Tô Niệm Tinh chào hỏi Đại Lâm một tiếng rồi hỏi anh ta đã xảy ra chuyện gì?

Trên gương mặt nặng nề của Đại Lâm mang theo vài phần thương tiếc: "Có một cô gái trẻ chết, còn trẻ lắm, mới hơn hai mươi mà thôi."

Tô Niệm Tinh hơi ngạc nhiên, cô gái trẻ?

Không phải là cái cô vừa rồi mà cô mới gặp đấy chứ?

Cô vội rẽ đám người ra, cách dây cảnh báo nhìn thấy một bộ váy liền màu đỏ kia.

Đúng là cô ta thật rồi! Hai mắt Tô Niệm Tinh nhìn thẳng, bước chân hơi lảo đảo, cô có một loại cảm giác không chân thực, người mà mười phút trước vẫn còn sống sờ sờ ra đó mà mười phút sau đã mất đi sinh mạng quý giá rồi.

Giám sát Lương vốn đang ở nhà nấu bữa sáng cho cô liếc mắt nhìn xung quanh một vòng, nghe pháp y phán đoán thời gian tử vong là trong vòng một tiếng đồng hồ vừa rồi. Phạm vi này đã rất chuẩn xác rồi, anh ra hiệu cho Trương Chính Bác cầm chứng minh thư mang theo bên mình của nạn nhân đi điều tra thân phận của cô ta và mạng lưới quan hệ của nạn nhân.

Mới sáng sớm nạn nhân đã xuất hiện ở cổng công viên Victoria chắc chắn là có hẹn với người ta rồi, người này rất khả nghi.

Trương Chính Bác đáp một tiếng.

Giám sát Lương liếc mắt nhìn Đại Lâm đang lấy lời khai của mọi người, khóe mắt lại liếc thấy Tô Niệm Tinh, anh hơi nhíu mày rồi đi qua đó: "Sao em lại ở đây?"

Tô Niệm Tinh hoảng hốt một hồi, dường như trông thấy một hư ảnh xoẹt qua tàng cây, cô ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt lo lắng của anh rồi nuốt nước miệng một cái, cuối cùng cũng lấy lại được bình tĩnh từ trong cơn hoảng loạn: "Em vừa mới chạy bộ qua chỗ này, mười phút trước em đã nhìn thấy cô ta, cô ta vẫn còn sống sờ sờ ra đó."

Giám sát Lương hơi ngạc nhiên.

Vậy mà cô lại cách sát nhân gần đến như thế, anh liếc mắt quan sát cô từ trên xuống dưới: "Em không sao chứ? Có thấy chỗ nào không thoải mái không?”

Vừa rồi anh còn tưởng cô túa mồ hôi vì chạy bộ chứ nhưng nghe thấy có khả năng cô đã từng tiếp xúc với hung thủ, cho nên đoán chắc là cô bị dọa Sợ rồi.

Anh giơ tay đụng vào trán cô.

Tô Niệm Tinh nắm lấy bàn tay anh: "Em không sao!"

Giám sát Lương xác nhận cô không sốt mới chần chừ hỏi: "Vậy em có nhìn thấy cô ta ở cùng với ai không?”

Đương nhiên là Tô Niệm Tinh nhớ rồi: "Một chàng trai trẻ chừng hơn hai mươi tuổi, tóc ngắn, bên trên mặc áo phông màu trắng, bên dưới là quần dài màu xám.”

Cô nói luôn cả chuyện hai người họ cãi nhau, cô gái trẻ tức mình ngồi phịch xuống băng ghế dài, còn chàng trai trẻ thì quay đầu bỏ đi.

Giám sát Lương đợi cô nói xong mới gọi Trương Chính Bác và Đại Lâm tới. Trương Chính Bác phụ trách điều tra quan hệ nhân sinh của nạn nhân, trọng điểm là tìm ra anh bạn trai của cô ta. Còn Đại Lâm phụ trách dẫn Tô Niệm Tinh đến đồn cảnh sát lấy chân dung mô phỏng.

Tô Niệm Tinh ở đồn cảnh sát giúp vẽ chân dung nghi phạm rồi lại cung cấp lời khai. Hơn một tiếng sau mới trở vê quán ăn. Lúc này cô đã đói đến hoa mắt chóng mặt rồi, vội gọi một phần tiểu long bao với cháo rồi ngồi xuống ghế ăn.

Quả nhiên, các hàng xóm láng giêng đều đang thảo luận về vụ án cô gái trẻ bị giết tại công viên Victoria.

Vụ án này mới được phát hiện chưa đến hai tiếng đồng hồ mà đã truyền đi nhanh như thế rồi, tốc độ đồn đãi của người Hương Giang đúng là quá kinh khủng.

"Theo tôi thấy chắc chắn là anh bạn trai của cô ta giết rồi." "Tôi cũng cảm thấy vậy."

"Cũng chưa chắc đâu, có lẽ là người lạ giết thì sao?"

Các hàng xóm thảo luận sôi nổi, mỗi người đều đưa ra đủ loại suy đoán khác nhau.
Bình Luận (0)
Comment