Chương 85: Không Nhịn Chuyện Nhỏ Thì Sao Làm Được Chuyện Lớn
Chương 85: Không Nhịn Chuyện Nhỏ Thì Sao Làm Được Chuyện LớnChương 85: Không Nhịn Chuyện Nhỏ Thì Sao Làm Được Chuyện Lớn
Có rất nhiều người phụ nữ muốn chứng minh quan điểm của người khác sai. Một điểm này cũng không khó hiểu. Hơn nữa cô ta còn là thai phụ, đang là lúc nhạy cảm nhất, hành động trước sau không đồng nhất cũng rất bình thường.
Tô Niệm Tinh lại kiên trì với quan điểm trái ngược.
Luật sư tìm tới cửa nhanh như vậy, có thể thấy Tưởng Mộng Vân đã điều chỉnh tâm lý xong, nôn nóng muốn chứng minh bản thân vô tội. Cách thức tư duy của cô ta hoàn toàn phù hợp với người bình thường.
Thậm chí, Tô Niệm Tinh còn có một suy đoán rất đáng sợ: Sở dĩ Tưởng Mộng Vân kia lớn tiếng chỉ trích cô, một là để thể hiện sự tín nhiệm đối với người chồng, sợ rằng bắt đầu từ một khắc đó đã nổi lên động cơ giết chồng rồi. Khi ấy, cô ta đã nghĩ đến việc lợi dụng cô với bà A Hương tới làm nhân chứng cho mình.
Suy nghĩ của người phụ nữ này rất thâm sâu, đi một bước tính ba bước, lợi dụng cô rất triệt để, cô và bà A Hương thật sự đã bị đối phương lừa rồi.
Bà A Hương nghe được suy đoán của cô bèn chà xát cánh tay, cảm thán đối phương thật không đơn giản: "Nếu như bà gặp phải loại chuyện này phỏng chừng chỉ biết gào lên rồi than vãn cằn nhằn, nhưng người ta thì sao? Đã nghĩ xong phải phản kích thế nào để khiến mình vừa nhận được lợi lại vừa không kéo mình vào cuộc. Người trông thì yếu ớt nhu nhược mà lực hành động lại mạnh như thế"
Tô Niệm Tinh chống cằm: "Không nhịn chuyện nhỏ thì sao làm được chuyện lớn, không nhịn đến cực hạn được thì không cần phải nhịn nữa, ôi!"
Nhưng hành vi này của Tưởng Mộng Vân thật sự rất nguy hiểm, hơn nữa tính nguy hiểm còn quá cao.
Vụ án này vẫn chưa kết án, Tô Niệm Tinh vẫn đang chào đón đỉnh cao sự nghiệp của mình.
Buổi trưa hôm nay cô vừa mới đến sạp xem bói, các từ xa đã trông thấy có vài cô gái đứng trước quây hàng của mình.
Đã rất lâu rồi cô không tiếp đón nhiều vị khách đến vậy, mới đầu, cô còn tưởng mấy vị khách này đều đang đợi khoai lang của bà thím hàng bên hoặc là bánh quế trứng ở hàng bên cạnh, nhưng không ngờ bà A Hương vừa trông thấy cô đã lập tức vẫy tay gọi.
Tô Niệm Tinh đếm sương sương, vậy mà lại có đến năm người lận. Gần đây hình như cô không giúp ai xem quẻ đến mức đặc biệt chuẩn, dụ được nhiều người đến cửa như vậy.
Vụ án của Tưởng Mộng Vân vẫn đang trong giai đoạn điều tra, cũng không có báo chí đưa tin cho nên đã xảy ra chuyện gì thế này?"
Cô quay đầu nhìn vê phía bà A Hương: "Có phải bà đăng quảng cáo lên báo không vậy?”
Trước đó bọn họ đã bàn bạc trước sẽ đăng quảng cáo lên báo nhưng sau khi biết được một ngày cô chỉ có thể xem được cho ba người cũng đã dẹp ngay ý định này.
Bà A Hương thấy cô vẫn chưa biết gì cả, nụ cười trên mặt lập tức không giấu được nữa mà giơ tờ tạp chí trong tay lên vẫy trước mặt cô: "Không phải bà mà là cô Hà đó. Không phải cháu đã giúp cô ta xem ba quẻ, lần nào cũng rất chuẩn hay sao? Cô ấy đã giúp cháu đăng bài lên trên tạp chí rồi, không ngờ mới sáng sớm đã có người tìm tới đây. Đáng tiếc là cháu không ở đây nên bà kêu bọn họ buổi chiều hãy tới tìm cháu."
Tô Niệm Tinh chợt hiểu ra, cô cũng không rảnh đọc tạp chí mà nhắc nhở mọi người: "Một lần tôi xem bói sẽ thu năm trăm đồng đó, các cô thật sự muốn tôi xem cho sao?"
Mấy vị khách gật đầu như gà mổ thóc: "Chúng tôi biết, trên tạp chí có viết mà, một quẻ năm trăm đồng, không chuẩn không thu tiền."
Thấy bọn họ đều biết giá tiền, Tô Niệm Tỉnh ra hiệu cho bọn họ xếp hàng, về phần hai cô gái ở cuối cùng kia, cô kêu bọn họ cứ về trước: "Một ngày tôi chỉ có thể xem được ba quẻ thôi, ngày mai tâm giờ này các cô lại tới nhé, tôi sẽ giữ chỗ cho các cô."
Thấy chỉ muộn có một ngày nên hai cô gái cũng không cưỡng cầu nữa mà sảng khoái đồng ý.
Tô Niệm Tinh bắt đầu xem bói lần lượt cho bọn họ.
Vị khách đầu tiên là một người phụ nữ gia đình, tuy rằng hãng đồ mặc của bà ta rất tốt, lại còn trang điểm, cũng có thể nhìn ra được gia cảnh của bà ta không tồi nhưng tóc tai lại khô cứng, rõ ràng chỉ mới hơn bốn mươi tuổi mà khóe mắt có vết chân chim, lộ rõ rằng cuộc sống của bà ta không được tốt cho lắm.
Quả nhiên, sau khi bà ta ngồi xuống đã bắt đầu kể khổ, chồng bà ta sau khi làm ăn phát đạt đã bắt đầu bao nuôi bà hai, bà ba ở bên ngoài. Gần đây, bà tư vừa mới qua lại là một người mẫu, thật sự rất quá đáng, người chồng mua nhà và lo lót công việc cho cô ta cũng thôi đi.