Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 869 - Chương 869: Vòng Này Đào Thải Phải Hơn Nữa Chứ Ít Gì

Chương 869: Vòng Này Đào Thải Phải Hơn Nữa Chứ Ít Gì Chương 869: Vòng Này Đào Thải Phải Hơn Nữa Chứ Ít GìChương 869: Vòng Này Đào Thải Phải Hơn Nữa Chứ Ít Gì

Sau khi quảng cáo kết thúc, người dẫn chương trình bắt đầu công bố kết quả.

Trong một ngàn vị đại sư đoán mệnh, có tổng cộng 689 người bói ra được thân phận cha đẻ của người thứ nhất.

"Oa, lợi hại quá! Mấy vị đại sư này có thể bói trúng năm luôn kìa."

Chú An thì thâm: "Thật ra năm là dễ đoán nhất rồi đó, tuổi của khách mời đã hiện chình ình ra đó cả rồi, mấy người này chỉ cần dựa theo độ tuổi của khách mời để suy lùi về độ tuổi của người cha, thường thì cứ cộng thêm hai mươi tuổi vào là có thể đoán ra được đại khái rồi."

Chú Minh phì cười: "Đoán ra được đại khái thì có tác dụng gì, mọi người phải bói ra được độ tuổi cụ thể kia kìa, năm 1961. ông viết thành 1962 cũng tính là ông sai, chỉ chênh có một, hai năm thật sự không nhìn ra được đâu."

Bà A Cam gật đầu: "Đúng đó, chênh lệch vài tuổi thật sự rất khó phán đoán ra được."

Người dẫn chương trình công bố độ tuổi người cha của khách mời thứ hai.

Lần này tổng cộng có 578 người đáp đúng.

"Cha của vị khách mời này tuổi già rồi mới có con, chẳng trách mà nhiều vị đại sư lại đoán sai như thế."

Người dẫn chương trình lại công bố độ tuổi người cha của khách mời thứ ba.

Lần này tổng cộng chỉ có 421 người đáp đúng. "Ôi, lần này tại sao lại sai nhiều như thế?"

Các hàng xóm đều không tài nào hiểu được nên Tô Niệm Tinh nhắc nhở bọn họ: "Chắc là vì cô ta trang điểm chăng.

Chú Minh tò mò hỏi: "Trang điểm thì sao?"

Tô Niệm Tinh giải thích với mọi người: "Đại sư đoán mệnh muốn xem tướng mặt nhưng cô ta lại trang điểm để che các nếp nhăn đi và thay đổi màu da, mấy thứ này đều là đặc trưng nhất định phải xem khi nhìn tướng mặt."

Các hàng xóm chợt hiểu ra, hóa ra còn phải chú ý cả điểm này nữa sao.

"Nếu chỉ biết tướng mặt thôi thì cũng lỗ to quá rồi còn gì, vẫn là xem chỉ tay đáng tin hơn, khỏi cần lo lắng khách mời sẽ hóa trang cho lòng bàn tay."

"Vòng này đào thải phải hơn nữa chứ ít gì."

"Chưa chắc đâu, có khả năng năm không trả lời đúng nhưng tháng với ngày lại đúng thì sao?" Chú Minh đưa ra ý kiến bất đồng.

"Đại sư đã nói rồi, tháng còn khó hơn cả năm, ngày còn khó hơn cả tháng nữa kìa, cho nên tổ chương trình mới cho điểm của ngày cao đến như vậy đó."

"Có lẽ sẽ có người bói ra được ngày chăng."

Thấy mọi người bắt đầu cãi nhau, Tô Niệm Tinh lập tức hòa giải: "Bất cứ tình huống nào cũng có thể xảy ra mà, chúng ta vẫn nên xem chương trình trước đi ha?”

Các hàng xóm cũng khuyên nhủ: "Đừng cãi nhau đó, xem chương trình quan trọng hơn."

Hai người suýt chút nữa thì cãi nhau đành dừng tranh luận lại rồi cùng nhìn chằm chằm vào tivi.

Khi người dẫn chương trình công bố số người đáp đúng về tháng sinh của cha khách mời đầu tiên, mọi người đều ngơ ngác: "Trời ơi, chỉ có 218 người đoán đúng, đúng là khó thật.'

Tô Niệm Tinh giải thích với mọi người: "Năm thường khá dễ bói ra bởi vì có thể căn cứ theo bát tự để đoán ra được độ tuổi đại khái của cha mẹ, sau đó lại kết hợp với tướng mặt là có thể bói ra, nhưng với tháng sinh, nếu chỉ nhìn mỗi tướng mặt thì không bói ra được đâu."

Câu này nhanh chóng nhận được sự tán đồng của chú Minh: "Chênh lệch vài tuổi đã không nhìn ra được rồi chứ càng đừng nói đến chênh vài tháng."

Bà A Hương gật đầu: "Đúng rồi, dù sao thì tôi cũng không thể bói ra được tháng, cùng lắm cũng chỉ có thể bói ra được năm thôi."

Lần này bà A Hương không tham gia cuộc thi bởi vì bà ta đã không làm cái nghề này nữa, cũng không trông mong sẽ nổi tiếng, lại càng không mơ tưởng đến một nghìn vạn đô la Hồng Kông kia.

Chú Minh tò mò hỏi: "Vậy làm sao cô bói ra được tháng sinh vậy? Có phải dùng chỉ tay không? Cô xem chỉ tay là chuẩn nhất nhưng vừa rồi hình như tôi thấy cô chỉ xem tướng mặt thôi mà?”

"Đúng rồi." Tô Niệm Tinh cười đáp: "Cháu dùng lục hào kim tiên quẻ để xem bói nhưng cái này tốn rất nhiều thời gian."

Các hàng xóm đã hiểu ra: "Cho nên phần thắng mới đào thải được nhiều người như thế."

Cha của khách mời thứ hai và cha của khách mời thứ ba tiếp sau đấy lại chỉ có hơn một trăm người đáp đúng.

"Tôi thấy không cần đợi đến ngày sinh mà vòng đầu tiên đã có thể đào thải hơn tám trăm người rồi, cứ trực tiếp tiến vào trận chung kết là được."

Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Chưa chắc đâu, lần này người biết xem tướng mặt chịu thiệt rất nhiều, cũng phải cho bọn họ cơ hội chứ.

Người dẫn chương trình công bố vòng ba, mới đầu không hề công bố kết quả mà là công bố số người trả lời đúng.
Bình Luận (0)
Comment