Chương 874: Chúng Tôi Nhất Định Sẽ Liệu Sức Mà Làm
Chương 874: Chúng Tôi Nhất Định Sẽ Liệu Sức Mà LàmChương 874: Chúng Tôi Nhất Định Sẽ Liệu Sức Mà Làm
Các hàng xóm lại bàn bạc với nhau xem nên cược cho những người nào. Bọn họ thường xuyên đọc báo nên cũng khá hiểu rõ tình hình của các đại sư huyền học. Gần như các vị đại sư trông quen mắt đều được đặt cược hết, đương nhiên người được cược nhiều nhất vẫn là Tô Niệm Tinh, đến ngay cả Hứa Bát San bình thường không mua xổ số cũng mua hai tấm vé ủng hộ bà chủ quán.
Về phần bản thân Tô Niệm Tinh thì mua hai trăm tờ, tuy rằng cô cũng có tự tin về bản thân nhưng lỡ như bàn tay vàng mất linh hoặc là tổ chương trình hoàn toàn không cho cô đụng vào tay, vậy thì bàn tay vàng của cô cũng không có đất dụng võ.
Tô Niệm Tinh đứng trên ghế nhắc nhở mọi người: "Tuy rằng mọi người không thiếu tiền nhưng tôi vẫn phải nhắc nhở mọi người một câu. Chơi xổ số phải có chừng mực, không thể quá say mê, lỡ như người mà mình cược không phải quán quân vậy có khả năng đến ngay cả tiền vốn của mọi người cũng không vớt về được đâu.
Dù sao thì quán quân cũng chỉ có một, nếu như tôi thắng được giải quán quân thì tiền vốn mà mọi người bầu cho người khác cũng sẽ mất hết, và ngược lại cũng như vậy.
Các hàng xóm nháo nhào hưởng ứng: "Hay, chúng tôi nhất định sẽ liệu sức mà làm.”
Ngày hôm sau, khi Tô Niệm Tinh và giám sát Lương cùng nhau ăn cơm, cô có kể lại chuyện các hàng xóm tranh nhau mua vé số cho anh nghe: "Gần như mỗi một hàng xóm đều mua một trăm tờ cược cho em, nếu em không giành được giải quán quân thì lại cô phụ tâm ý của bọn họ quá." Giám sát Lương kêu cô không cần khẩn trương: "Em chỉ cần giữ vững trình độ xem bói bình thường thì chắc chắn làm được mà."
Tô Niệm Tinh nghe thấy an anh ủi mình, trước đó còn cảm thấy áp lực rất lớn nhưng bây giờ đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều rồi.
Cô gãi đầu: "Đúng rồi, vụ án cũ kia của các anh đã điều tra đến đâu rồi?"
Lần trước Tô Niệm Tinh đến đồn cảnh sát giao cơm đã giúp bọn họ xem bói cho nạn nhân trong một vụ án cũ lâu năm.
Lúc còn sống, nạn nhân bị người đâm ba mươi sáu nhát dao, không chỉ bị đâm chết tươi mà các nhát dao còn không hề đâm vào bộ phận chí mạng, thẳng cho đến khi cơ thể mất máu quá nhiều mới chết.
Toàn bộ thời gian tử vong kéo dài hơn một tiếng đồng hồ, khi ấy vụ án này còn lên thời sự khiến lòng người sợ hãi không thôi, đến cuối cùng đồn cảnh sát vẫn không bắt được hung thủ và cũng chẳng giải quyết được gì.
Tô Niệm Tinh đã xem bói cho nạn nhân và nhìn thấy mặt hung thủ nhưng mười sáu năm đã trôi qua rồi, gương mặt của hung thủ chắc chắn đã có sự thay đổi cực lớn, còn có thể tìm được hung thủ của khi ấy hay không thật sự rất khó nói.
Gần đây giám sát Lương vẫn đang điều tra về vụ án này, anh đã điều tra mạng lưới quan hệ của nạn nhân một lượt sau đó lại cho bạn bè và người thân nhìn chân dung hung thủ mà Tô Niệm Tinh đã cho ra, xem có ai nhận diện được không.
Có một người bạn của nạn nhân nói chân dung này này trông rất giống một người bạn khác nhưng khi vụ án xảy ra chưa được bao lâu thì đối phương đã chuyển nhà rồi.
Đáng tiếc, bây giờ mạng internet cũng không phát triển, hệ thống đồn cảnh sát đã nhập thông tin của các thị dân lên mạng nhưng bởi vì camera cũng không phổ biến cho nên tạm thời không điều tra ra được quỹ đạo sinh hoạt của anh ta.
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng: "Mấy vụ án cũ kiểu này là khó điều tra nhất, hơn nữa bắt được anh ta thì anh ta nhất định sẽ khai nhận hay sao?"
Pháp luật Hương Giang muốn kết tội nghi phạm thì cần có một chuỗi logic hoàn chỉnh, nhưng kỹ thuật giám định từ mười sáu năm trước cũng không phát triển, hung thủ cũng không để lại bao nhiêu manh mối.
Giám sát Lương kêu cô không cần lo lắng: "Anh đã điều tra ra được ghi chép quẹt quẹt thẻ của anh ta từ hệ thống ngân hàng rồi, giờ anh ta đang ở Thâm Thủy Phụ, tin rằng không bao lâu nữa là có thể tìm được địa chỉ của anh ta."
Tô Niệm Tinh hiểu ra: "Em lo lắng vô ích rồi."
"Em không hiểu điều tra vụ án nên chắc hẳn cũng sẽ không hiểu trình tự điều tra của đội cảnh sát, chuyện này cũng không thể trách em được." Giám sát Lương lại giải thích với cô: "Trong thông tin mà anh ta để lại ở ngân hàng ngày trước có địa chỉ nhưng sau này anh ta đã chuyển nhà. Bọn anh có thể điều tra mạng lưới quan hệ của anh ta, người là động vật sống theo đàn nên anh ta không có khả năng không liên lạc với đồng nghiệp và bạn bè ngày trước."
Tô Niệm Tinh đã hiểu rồi, cô bưng bát canh mà anh vừa mới nấu xong vào buổi sáng lên: "Chúc anh mau chóng điều tra ra hung thủ nhé."
Giám sát Lương đáp lại cô: 'Chúc em thuận lợi thông qua vòng thứ hai...