Chương 932: Em Có Muốn Tham Gia Vào Vụ Án Này Không
Chương 932: Em Có Muốn Tham Gia Vào Vụ Án Này KhôngChương 932: Em Có Muốn Tham Gia Vào Vụ Án Này Không
Tô Niệm Tinh xoa cằm: "Ý anh là có người đang giở trò quỷ trong chuyện này?" Hai mắt cô sáng ngời, vỗ đốp hai tay vào nhau: "Liệu có phải chồng của A Hoa đã biết được vợ mình ngoại tình sau đó hợp tác với A Kiệt và vợ cùng nhau bày kế hãm hại A Kiệt không?”
Vừa có thể giải quyết được gian phu lại vừa có thể cuỗm được tiền của Đại Kim, chồng của A Hoa mới chính là kẻ được hưởng lợi nhiều nhất trong cả vụ án này.
Giám sát Lương không trả lời nghi vấn của cô, mấy điều này chỉ là suy đoán của cô mà thôi, thấy hai mắt cô tỏa sáng rõ ràng là cảm thấy rất có hứng thú, vì thế anh mới thuận miệng hỏi một câu: "Em có muốn tham gia vào vụ án này không?”
Tô Niệm Tinh hơi sững sờ, chỉ vào mình: "Em á?”
Sau đó cô mới phản ứng lại được, hóa ra người mà anh chỉ là Lý Vân, đúng thật, Lý Vân chính là cố vấn của đội cảnh sát Hương Giang, cô có thể xin tham gia vào tất cả các vụ án ở đồn cảnh sát Hương Giang.
"Vậy anh nộp đơn giúp em được không?" Tô Niệm Tinh thật sự cảm thấy có hứng thú với vụ án này, cô chỉ có thể bói ra được A Kiệt bị oan từ chỗ mẹ của anh ta mà thôi, chứ không thể bói ra được trong chuyện này có điều gì đó kỳ quái.
Nếu như cô đích thân tham gia vậy là có thể điều tra rõ ràng ngọn ngành rồi.
Giám sát Lương thuộc phái hành động, rất nhanh đã lấy được điều lệnh cho cô, Tô Niệm Tinh hóa trang thành bộ dáng của Lý Vân rồi dẫn Đại Đao cùng tới đồn cảnh sát Nguyên Lãng.
Nguyên Lãng cách Vịnh Đồng La thật sự rất xa, cứ như đi về quê luôn rồi ấy.
Ban đầu Đại Kim thuê nhà ở Vịnh Đồng La nhưng sau khi bên đó quy hoạch, anh ta chuyển đến Nguyên Lãng thuê mấy sào ruộng để trồng rau, bản thân anh ta không có bản lĩnh gì lớn và cũng không có văn hóa gì cả, chỉ trông mong vào lợi nhuận trồng rau và đóng quỹ để sống qua ngày.
Không ngờ đã không nhờ vả người nào rồi mà đến cuối cùng ngay cả mạng cũng không còn.
Tô Niệm Tinh vốn còn tưởng mình đến đồn cảnh sát Nguyên Lãng rồi sẽ phải đi quy trình mấy tiếng đồng hồ, nhưng không ngờ sự việc tiến triển còn thuận lợi hơn cả cô nghĩ.
Giám sát của tổ trọng án tại đồn cảnh sát Nguyên Lãng là bạn học cũ của giám sát Lương, lúc còn ở trường cảnh sát, mối quan hệ giữa hai người họ không tồi. Giám sát Châu nghe nói cô muốn đến hơn nữa cũng không phải giành vụ án với bọn họ mà chỉ là muốn phá án thay bọn họ, đây là một cơ hội quang minh chính đại để trộm người nên hiển nhiên phải nhiệt tình rồi.
Đợi Tô Niệm Tinh đến đồn cảnh sát, giám sát Châu lập tức ra hiệu cho các cảnh sát cấp dưới của mình võ tay chào đón sự ghé thăm của cô với một cách nhiệt tình nhất.
"Trước đó Wilson có nói cô cảm thấy rất có hứng thú với vụ án này mà tôi còn không tin, không ngờ là cô lại tới đây thật." Giám sát Châu bắt tay Tô Niệm Tinh, kêu cô có câu hỏi gì thì cứ việc hỏi, cần dùng người thì cứ nói thẳng với anh ta.
Thật đúng là không phí một lời thừa thãi nào hết, đi thẳng vào vấn đề luôn.
Tô Niệm Tinh mời anh ta giới thiệu về vụ án.
Các thông tin liên quan đến vụ án này của cô đều là có được từ trên báo hết, nhưng phía cảnh sát vẫn sẽ có chút nội tình không tiện công bố với bên ngoài.
Giám sát Châu cũng không khách sáo với cô mà nói về tình tiết vụ án một lần, nội dung đại khái cũng giống với những gì mà cô đã đọc được trên báo trước đấy. Một vài chỉ tiết khác biệt duy nhất chính là: "Ví dụ nạn nhân trúng hai nhát dao, loại hình hung khí, độ khâu của vết thương, so sánh dấu vân tay trên hung khí và góc độ...
"Chúng tôi điều tra ra được vết máu bắn trên cái áo dính máu mà A Kiệt mặc trên người không hợp lý, còn có dấu vân tay trên hung khí cũng không đúng, chỉ có một tổ.
Đối với người bình thường, lần đầu tiên cầm dao giết người còn đâm liên tiếp hai nhát dao, vị trí vết thương khác nhau vậy chắc chắn sẽ phải điều chỉnh góc độ. Khi dao rơi xuống đất rớt xuống vị trí gân bàn chân, theo lý mà nói thì trên mặt giày của A Kiệt cũng sẽ có vết máu nhỏ xuống."
Giám sát Châu đưa cho Tô Niệm Tinh nhìn bức ảnh chụp hiện trường gây án đầu tiên, khi mũi dao nhỏ máu xuống dưới, bởi vì vị trí nhỏ cách chân rất gần cho nên có thể nhìn ra được độ cong của mũi giày.
Nhưng khi bọn họ bắt giữ A Kiệt thì giày của anh ta lại rất sạch, hoàn toàn không có vết máu.