Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 950 - Chương 950: Tại Sao Lại Nói Như Vậy

Chương 950: Tại Sao Lại Nói Như Vậy Chương 950: Tại Sao Lại Nói Như VậyChương 950: Tại Sao Lại Nói Như Vậy

"Đại sư, cô nói xem trên đời này có ma nhập không ?'

Đợi sau khi A Tuyết đi rồi, các hàng xóm mới vây quanh Tô Niệm Tinh và hỏi.

Tô Niệm Tinh chưa từng thấy bao giờ nên mập mờ đáp cho qua: "Chắc là có đi."

Chớp mắt cái đã đến ngày hôm sau, vị khách đã đặt lịch hẹn từ trước đã tới và kể cho cô nghe một câu chuyện quỷ dị.

"Tôi cảm thấy có khả năng bạn trai tôi đã bị ma nhập rồi."

Nghe thấy thật sự có ma nhập, các hàng xóm tò mò nhìn qua.

“Tại sao lại nói như vậy?”

"Anh ấy có hơi bất thường, trước đây anh ấy nói chuyện dịu dàng lắm, lúc nào cũng ôn hòa, nhưng gân đây tính cách trở nên rất kỳ quái, tôi đã thăm dò thử rồi, công việc không gặp phải vấn đề gì cả, mà ở nhà cũng không xảy ra biến cố gì hết."

Nói đến đây, giọng điệu của cô gái trẻ trở nên nông nặc quỷ khí: "Trước đó anh ấy có đồng ý đi lặn với tôi nhưng rồi làm thế nào cũng không chịu đi, sau đó dưới sự kiên trì của tôi vẫn chịu đi bơi, rõ ràng anh ấy từng là quán quân bơi lội nhưng hôm đó anh ấy lại suýt chút nữa chết chìm. Các người nói xem, không phải bị ma nhập thì là gì được đây?”

Đây vẫn là lần đầu tiên thím An nghe loại chuyện ma này, bà ta sợ hãi chà sát hai cánh tay: "Trước đây biết bơi rồi bây giờ lại không biết nữa? Đúng là không bình thường thật." Tô Niệm Tinh nghi ngờ, lẽ nào cũng xuyên việt giống mình hay sao?

Cô gái trẻ còn kể cho bọn họ nghe một chuyện nữa: "Anh ấy biết tên của mình, cũng có thể biết một vài thông tin. Tôi thích ăn gì thì anh ấy cũng nhớ hết, nhưng khi tôi hỏi trước đây anh ấy từng tặng tôi món quà gì thì anh ấy hoàn toàn không nhớ được."

Chú Minh đập tay vào nhau: "Chắc chắn là bị ma nhập rồi, chỉ biết một phần ký ức của nguyên chủ nhưng lại rất mơ hồ về chuyện ngày xưa của các cô."

Chú An cũng cảm thấy giống: "Không ngờ trên đời này lại thật sự có ma nhập, xem ra có khả năng chồng của A Tuyết cũng bị ma nhập rồi."

Chú Minh thấy bọn họ nghi ngờ trình độ bói toán của đại sư mà lập tức không vui: "Đại sư đã nói rồi, chồng cô ta là giả bộ chứ không phải ma nhập hay gì cả, là do người đàn bà đó không chịu chấp nhận sự thật, sao ông còn nghe cô ta nói lung tung được nhỉ?"

Cô gái trẻ thấy bọn họ bắt đầu cãi nhau mới nhìn vê phía Tô Niệm Tinh: "Đại sư, cô cảm thấy thế nào?"

Tô Niệm Tinh vẫn chưa xem bói nên thật sự không tiện phán đoán.

"Tôi xem một quẻ cho cô trước đã."

Cô gái trả gật đầu.

Tô Niệm Tinh ném lục hào kim tiền quẻ cho đối phương rồi đôi mày nhíu chặt lại: "Kỳ quái, căn cứ theo quẻ tượng của cô thì bạn trai cô không có vấn đề gì cả.

Cô gái trẻ lại càng nghi ngờ hơn, không phải ma nhập vậy tại sao đột nhiên lại không biết bơi, anh ta cũng có gặp tai nạn giao thông bị đập đầu đâu, không có khả năng lại mất trí nhớ được. Tô Niệm Tinh xem chỉ tay cho cô ta xong, vẻ mặt lại càng kỳ quái không diễn tả được.

Cô đã bảo rồi mà, làm sao có khả năng có loại chuyện ma nhập vào người này được chứ, thế giới mà cô xuyên đến cũng không phải thế giới linh dị.

"Đại sư? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Chú Minh thấy Tô Niệm Tinh không nói gì cả, ngược lại nhìn chằm chằm vào cô gái trẻ với vẻ muốn nói lại thôi, cho nên ông ta không nhịn được mà lên tiếng hỏi trước.

Cô gái trẻ còn cho rằng Tô Niệm Tinh vẫn đang xem bói nhưng không ngờ đối phương đã xem ra rồi, cô ta cũng truy hỏi: "Thế nào rồi?"

Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng, không tiếp tục giấu diếm nữa: "Cảm giác của cô không sai đâu, anh bạn trai hiện tại của cô thật sự không phải anh bạn trai ngày trước.'

Chú An vừa nghe vậy đã lập tức nhìn qua với vẻ sợ hãi: "Trên đời này thật sự có ma nhập sao?”

Thím An vội vàng định đi thắp thắp hương bái Phật.

"Oa, trước đây tôi từng nghe nói có ma nhập nhưng cứ nghĩ là giả cơ, hóa ra trên đời này thật sự có ma nhập à.'

"Lúc nhỏ ở trong thôn của tôi có một ông cụ luôn nói mình là thần tiên từ trên trời xuống, mọi người đều cho rằng ông ta bị điên, nhưng có một ngày lại không thấy ông ta đâu nữa, lẽ nào ông ta đúng là thần tiên thật?"

Các hàng xóm nháo nhào lên thảo luận, Tô Niệm Tinh thật sự cạn lời lắm rồi.

Chẳng trách mà ở nội địa lại nghiêm cấm mê tín.

Cô còn chưa nói gì mà mấy người này đã tự biên tự diễn hết rồi.
Bình Luận (0)
Comment