Chương 960: Cô Sợ Như Sắp Bị Xẻo Thịt Vậy
Chương 960: Cô Sợ Như Sắp Bị Xẻo Thịt VậyChương 960: Cô Sợ Như Sắp Bị Xẻo Thịt Vậy
Các hàng xóm đồng loạt quay sang hóng hớt.
Tô Niệm Tinh cạn lời: "Không phải, ngày mai là lễ khai trương năm quán ăn, cháu phải đi ngủ sớm để ngày mai còn làm lễ khai trương nữa."
Vừa nghe có thêm năm quán ăn là các hàng xóm đều nhìn cô với ánh mắt kinh ngạc: "Nhanh như vậy á?”
"Cháu thuê người phụ trách mà." Tô Niệm Tinh chỉ cần nghĩ đến số tiền đã tiêu trước đó là lòng đau như cắt: "Khai trương sớm chừng nào thì có thể hồi vốn sớm chừng ấy, bây giờ cháu đã nghèo rớt mồng tơi rồi."
Chú Minh lộ ra vẻ mặt "cô thấy tôi có tin không”: 'Lần nào cô cũng than nghèo kể khổ nhưng cũng không nói thật với chúng tôi, chúng tôi cũng có ghen ty với cô đâu.'
Tô Niệm Tinh thật sự không sợ bọn họ ghen ty vì cô nghèo thật chứ có đùa đâu.
Đáng tiếc là nói thật ra cũng không ai tin.
Ngày hôm sau, cô ngồi trên chiếc xe sang của Tô Ngọc Bạch để đến quán ăn đầu tiên.
Để quán ăn mới thêm phần náo nhiệt mà Tô Ngọc Bạch còn đặc biệt mời truyền thông tới quảng cáo.
Khóe miệng Tô Niệm Tinh giật vài cái, cô lại gân Tô Ngọc Bạch: "Ông ngoại, tốn bao nhiêu tiền vậy ạ?"
"Không đắt." Sắc mặt của ông ta không thay đổi, còn dùng tay ra hiệu: "Chỉ mười vạn thôi." Tô Niệm Tinh nhữn chân.
Mười vạn?
Lợi nhuận một tháng hết trong nháy mắt luôn?
Tô Ngọc Bạch ra hiệu cho Tô Niệm Tinh nhìn vào ống kính và cười: "Đừng lo, khai trương phải có điềm có tiên. Danh khí của cháu cũng không vô dụng đâu. Cháu không thường xuyên tới quán ăn bên này nên phải dựa vào quảng cáo. Ông đã giúp cháu đặt quảng cáo trên tivi luôn rồi, một năm một trăm vạn.”
Tô Niệm Tinh hít một hơi thật sâu: "Không phải trả hết luôn trong một lần đấy chứ?"
Cô sợ như sắp bị xẻo thịt vậy.
"Không cần, trả theo tháng thôi."
Sau khi kết thúc lễ cắt băng khánh thành ở cửa hàng thứ nhất xong, lái sang cửa hàng thứ hai...
Năm quán ăn đều kết thúc lễ khai trương xong đã đến mười một giờ.
Tô Ngọc Bạch kêu Tô Niệm Tinh đặt số rút thăm trúng thưởng ở bên này: "Quán mới cần phải tích tụ nhân khí, bây giờ danh khí của cháu lớn rồi, không dùng thì lại phí.'
Ông ta hơi dừng lại rồi mới nói tiếp: 'Ông còn đặt một đội chiêng trống nữa, chỉ cân có người trúng thưởng là sẽ khua chiêng gõ trống nhắc nhở thị dân xung quanh, như vậy sẽ có người qua đây ghé thăm."
Tô Niệm Tinh ghi nhớ từng cái một.
Ở phương diện tuyên truyền này, vua tàu thủy đúng là một nhân tài.
"Bây giờ giá tiểu long bao của cháu được đặt không tôi, vừa không quá cao mà cũng không rẻ." Tô Ngọc Bạch nhắc nhở cô: "Nhất định phải bớt thời gian ra để đến tòa nhà văn phòng kiểm tra bánh bao đấy nhé, tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề về thực phẩm."
Chuyện này cũng không cần ông ngoại nhở, Tô Niệm Tinh cũng có thể ghi nhớ.
Trên đường trở về, cô vẫn ngồi xe của Tô Ngọc Bạch bởi vì ông ta muốn giới thiệu một quản lý cho cô.
"Cậu ta tên là Phạm Minh, trước đây từng làm phó tổng của một công ty thực phẩm, bây giờ giá đất ở Hương Giang cao quá, rất nhiều công xưởng đều không thể tiếp tục mở nữa mà chuyển sang nội địa.
Nhà cậu ta vẫn còn con nhỏ, vợ lại đang sinh bệnh, không tiện đến nội địa phát triển nên mới ứng tuyển vào công ty chúng ta.
Ông cảm thấy là một nhân tài có thể đào tạo đấy. Cháu xem có thích không? Nếu cảm thấy không thành vấn đề thì dùng cậu ta nhé? Như vậy cháu cũng không cần quá mệt." Tô Ngọc Bạch rất để tâm đến chuyện này.
Tô Niệm Tinh thật sự quá bận, vừa bận xem bói cho người khác, vừa phải học phong thủy, vừa phải quản lý quán ăn mới. Công ty cần phải tìm một người chuyên nghiệp để giúp cô quản lý, như vậy cô mới có thể yên tâm kinh doanh nghề xem bói của mình được.
Tô Niệm Tinh hiểu rồi: "Vâng, không thành vấn đề ạ."
Đến tòa nhà văn phòng thì Phạm Minh đã đợi ở đó rồi.
Tô Niệm Tinh đỡ Tô Ngọc Bạch đi vào trong văn phòng, Phạm Minh nhìn thấy cô mà hơi câu nệ.
"Quen không?" Tô Ngọc Bạch chỉ vào Tô Niệm Tinh. Phạm Minh gật đầu: "Có từng thấy cô ấy trên biển quảng cáo rồi nhưng chưa từng xem trên tivi.'
Quảng cáo của chương trình huyền học có mặt ở khắp mọi nơi, chỉ cần không phải sống ở nông thôn thì đại đa số người Hương Giang đều biết gương mặt của Tô Niệm Tinh, chẳng qua, những thị dân chưa từng xem chương trình về cô có khả năng sẽ không tin vào bản lĩnh xem quẻ của cô.