Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 978 - Chương 978: Ông Thấy Khó Chịu Ở Đâu?

Chương 978: Ông Thấy Khó Chịu Ở Đâu? Chương 978: Ông Thấy Khó Chịu Ở Đâu?Chương 978: Ông Thấy Khó Chịu Ở Đâu?

Cả người Lý Thiêu Quang đang đau muốn chết rồi đây này: "Tôi không phải đại sư đoán mệnh, tôi là thám tử, tôi còn mở cả văn phòng thám tử kia kìat"

Đám người sững sờ, hình như cũng có lý thật.

Lý Thiều Quang đúng là thám tử rồi, ông ta học tử vi đấu số cũng chỉ để phá án mà thôi.

Các hàng xóm lại đồng loạt nhìn về phía Tô Niệm Tinh rồi chủ động nhường vị trí cho cô.

Tô Niệm Tinh ngồi xuống đối diện với Lý Thiều Quang: "Ông thấy khó chịu ở đâu?"

Lý Thiêu Quang vuốt mặt: "Tôi cũng không nói rõ được nữa, tinh thân uể oải, cả tối toàn nằm mơ thấy ác mộng, nửa đêm tôi đi trong núi gặp phải rất nhiều hổ và sư tử muốn ăn thịt tôi. Đến đâu cũng toàn là máu tươi cả. Thịt của tôi bị xé từng miếng một ra, tôi còn tận mắt nhìn thấy cánh tay của mình bị hổ xé xuống, nhoàm nhoàm nhoàm..."

Ông ta còn chưa kể xong thì những hàng xóm nhát gan đã sợ hãi la to.

Thím An cảm thấy lời miêu tả của ông ta quá kinh khủng, bà ta chà da gà da vịt nổi đầy trên cánh tay: "Ông không cần phải miêu tả chỉ tiết như vậy đâu.'

Tô Niệm Tinh hít một hơi thật sâu: "Có khả năng ông đã bị người trồng sinh cơ rồi."

Câu này vừa thốt ra đã khiến các hàng xóm đồng loạt nhìn cô với vẻ nghỉ ngờ. Lý Thiều Quang ưỡn thẳng sống lưng, con ngươi phóng đại: "Trồng sinh cơ? Vậy phải trồng thế nào?"

Thân là nhân sĩ huyền học, đương nhiên ông ta hiểu rõ ý nghĩa của trồng sinh cơ hơn những hàng xóm láng giềng này rồi.

Cái gọi là trông sinh cơ chính là coi người sống thành người chết để xử, dùng tóc, móng tay và máu của người sống, còn có cả sinh thần bát tự rồi dùng phù chú phong ấn trong bàn tế, chôn xuống dưới long huyệt, từ đó đạt được mục đích chuyển vận.

Một người sống chỉ có thể trồng sinh cơ kéo dài tuổi thọ một lần, lâu nhất là được mười hai năm, sau đó long huyệt sẽ không thể kéo dài tuổi thọ thêm được nữa.

"Nhưng trồng sinh cơ không phải để vượng cho mình hay sao? Tôi chưa từng trông sinh cơ cơ mà?"

Tô Niệm Tinh thở dài: "Pháp tắc tôn tại trong giới tự nhiên là năng lượng chuyển đổi, nếu như có người trông sinh cơ để vượng cho mình, vậy người có cạnh tranh với ông ta sẽ bị ảnh hưởng."

Chú Minh cướp lời: 'Quán quân chỉ có một, ông ta là quán quân rồi vậy những tuyển thủ mạnh như các cô chắc chắn sẽ gặp tai ương."

Sắc mặt của Lý Thiêu Quang trắng bệch: "Là ai đã dùng loại thuật pháp ác độc như thế chứ?"

Tô Niệm Tinh không có bằng chứng nên không tiện nói thẳng ra suy nghĩ của mình: "Chắc chắn là tuyển thủ tham gia rồi."

Lý Thiêu Quang rối rắm một lúc: "Vậy chỉ có người am hiểu phong thủy mới có thể bày được trận pháp này, đúng không?”

Bây giờ ông ta không có thời gian đi điều tra tài liệu về đối phương nên hỏi Tô Niệm Tinh làm thế nào để phá trận.

Tô Niệm Tinh lắc đầu: "Không có cách nào phá được, chỉ cần ông tiếp tục kiên trì khiến đối phương thất bại, vậy hiển nhiên ông ta sẽ thua thôi."

Lý Thiêu Quang vốn dĩ không phải một người ngồi yên chờ chết, sau khi biết được là trận pháp phong thủy, ông ta lập tức nói cảm ơn với Tô Niệm Tỉnh: "Tôi đi tìm người phá trận."

Ông ta ôm bụng bước nhanh ra khỏi quán ăn.

Đám người chú Minh lập tức vây lại gần hỏi Tô Niệm Tinh: "Đại sư, cô xem bói rất chuẩn, lại còn là một tuyển thủ mạnh nữa, cô cũng phải cẩn thận một chút đấy, tuyệt đối đừng để xảy ra sơ suất nào."

"Đúng đó, tuyệt đối đừng để bị người trông sinh cơ." Chú An chà xát hai tay: "Sao lại có loại thuật pháp tà môn như vậy chứ. Giết người và vô hình, thật quá đáng sợ.'

"Thật ra chỉ cần đối phương không biết sinh thần bát tự của chú thì trận pháp này rất khó thành công." Tô Niệm Tinh thở dài: "Lý Thiêu Quang vẫn luôn tự xưng mình là thám tử, chưa bao giờ từng che giấu sinh thần bát tự của mình cho nên mới bị người nhìn trúng đó."

Các hàng xóm chợt hiểu ra, hóa ra sinh thần bát tự còn có tác dụng này nữa?

Vậy sau này bọn họ cũng phải cẩn thận hơn một chút mới được.

Tô Niệm Tinh nhìn bộ dáng như lâm đại địch của mọi người mà lại khuyên nhủ bọn họ: "Long huyệt không dễ tìm đến vậy đâu, chỉ có thể gặp mà không thể cầu."

Chú Minh hiểu rồi: 'Lợi ích phải lớn nhất thì mới đành lòng bỏ vốn." "Đúng vậy.'

Tô Niệm Tinh nói chuyện phiếm với bọn họ vài câu rồi dẫn Đại Đao đi đến mấy quán ăn mới mở kiểm tra, xem doanh thu bên đó thế nào.

Khỏi phải nói, làm quảng cáo đúng là hữu dụng thật.
Bình Luận (0)
Comment