Chương 1139: Chung Truyện Khiết và Bò Tót 5
“Có lẽ sẽ có người chết, có lẽ sẽ có một số người bị bắt vào tù, chỉ cần người của Viên Bang cũ chết càng nhiều, bị bắt bỏ tù càng nhiều, ông ấy sẽ nắm chắc đổi câu lạc bộ đêm của Viên Bang Lương Duyệt Hiệp sang họ Chung, cả mấy cái siêu thị, quán bar, quán massage kia nữa, tất cả đều sẽ đổi sang họ Chung.” Chung Truyện Khiết lại bắt đầu chơi móng tay của mình: “Cũng có khả năng ông ấy sẽ chết. Nhưng ông ấy già hơn Lương Duyệt Hiệp, đã sống được mấy chục năm rồi, vẫn có lời hơn Lương Duyệt Hiệp nhiều.”
“Ông ta chưa chắc sẽ hy vọng cảnh sát sẽ bắt được hung thủ chân chính trong vòng 3 ngày.” Con mắt Gia Di xoay chuyển, nói bằng giọng khó tin: “Thậm chí có lẽ sẽ làm trái với giao ước 3 ngày cùng cảnh sát, tranh thủ lúc cảnh sát cho rằng ‘Chung Đại Chí đã hứa hẹn sẽ không gây chuyện trong 3 ngày’ mà thả lỏng, bỗng nhiên ra tay?”
Chung Truyện Khiết nhếch môi cười gật đầu, ánh mắt khen ngợi nhìn Dịch Gia Di: “Tôi càng ngày càng tin tưởng tổ trưởng Dịch quả thật chính là thần thám theo lời báo chí.”
“Cô không muốn cho Chung Đại Chí ra tay à?” Gia Di nhíu mày, chăm chú nhìn nét mặt của cô gái đối diện, không chút chớp mắt. Cô muốn nhìn thấu Chung Truyện Khiết.
Chẳng lẽ Chung Truyện Khiết không muốn cha cướp đoạt sản nghiệp lớn hơn cho mình?
Dù sao thì người mạo hiểm là Chung Đại Chí, chứ có phải là cô ta đâu?
“Bởi vì tôi biết, cuối cùng sẽ chẳng ai chiếm được ích lợi cả. Cảnh sát các cô sẽ bắt giữ tất cả mọi người. Madam, tôi trẻ tuổi hơn ông ấy, trong đầu tôi không có dấu vết và quy tắc của thời quá khứ, tôi dễ dàng tiếp nhận quy tắc của thế giới mới hơn ông ấy, tôi biết các cô sẽ làm như thế nào. Thế giới này từ lâu đã không còn vận chuyển như trong tưởng tượng của ông ấy nữa.” Biểu cảm của Chung Truyện Khiết trở nên trịnh trọng: “Hơn nữa, miếng thịt mỡ của tôi đã đủ béo bở lắm rồi. Tôi biết cho dù mình thông minh hơn bạn cùng trang lứa, nhưng vẫn khiếm khuyết quá nhiều kinh nghiệm.”
“Miếng thịt mỡ không có lực lượng sẽ rất nguy hiểm, tôi không thể biến mình trở nên béo bở hơn, trở nên nguy hiểm hơn.”
Cô ta nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi, trên mặt lại hiện lên vẻ già nua nặng nề tuyệt đối không nên có của lứa tuổi này, dường như người này đã trải qua quá nhiều sự sụp đổ, tích lũy quá nhiều buồn bã tang thương.
“Nếu không cần thiết, chớ tăng thực thể.”
…
Trở lại xe của mình, Gia Di lại xe đuổi theo đuôi xe Chung Truyện Khiết và Bò Tót từ xa, tiếp tục theo dõi đúng với phận sự, mãi đến khi đối phương về nhà.
Chung quanh nhà Chung Đại Chí có người theo dõi tại địa điểm xác định. Sau khi kết thúc nhiệm vụ lâm thời hỏi thăm Chung Truyện Khiết, Gia Di báo cáo với giám sát Khưu Tố San rồi xoay vô lăng quay ngược đầu xe, mang theo thu hoạch dồi dào trở về sở cảnh sát.
Trên đường đi, cô xem đồng hồ, đã gần một tiếng đồng hồ trôi qua kể từ khi mình nhắn tin BB-call cho Lưu Gia Minh.
Gia Di cau mày, trên đường xuyên qua Cửu Long chạy đến Du Ma Địa, Gia Di đếm ngược thời gian, cầm chặt vô lăng, chuẩn bị tinh thần sẵn sàng rẽ ngang sang hướng khác.
…
Tại nhà Quách Thụ Ni, cuộc giao phong giữa Lưu Gia Minh và Quách Thụ Ni vẫn đang tiếp tục.
Trong lúc không ngừng đặt câu hỏi, Lưu Gia Minh cố ý tranh thủ kẽ hở nào đó để đặt lại câu hỏi mà lúc trước mình đã hỏi, kiểm tra hai câu trả lời của em A Ni có nhất trí hay không để phán đoán cô ta có nói thật hay không.
Suốt cả quá trình, em A Ni đều tựa lưng vào ghế sofa, quấn chăn dày, trả lời câu được câu không.
Rất nhiều câu hỏi về Chung Truyện Đào, A Ni đều trả lời nhất trí. Cho dù ngôn ngữ và trình tự sắp chữ khác biệt, nhưng đại ý vẫn nhất trí. Mặc dù lúc trả lời lần thứ hai cô ta có một chút cảm xúc, nhưng trạng thái được coi là thả lỏng, có thể thấy được câu trả lời của cô ta đều là sự thật.
Trong khoảng thời gian Chung Truyện Đào tử vong đã được bác sĩ pháp y tính toán, A Ni trả lời hành tung của mình lại hơi khô khan.
Mặc dù hai lần trả lời đều nhất trí, nhưng lúc đáp lại rõ ràng cô ta chú ý tới cậu ta đã hỏi hai lần, sẽ nhướn mày nhìn cậu ta bằng ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó đưa ra câu trả lời giống y hệt câu đầu tiên ―― bình thường chỉ có những người đã tự huấn luyện chính mình mới đáp đề như học thuộc lòng.