Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1183 - Chương 1183 - Đã Nổi Tiếng Thì Chuyện Gì Cũng Có Thể Gặp Được 3

Chương 1183 - Đã nổi tiếng thì chuyện gì cũng có thể gặp được 3
Chương 1183 - Đã nổi tiếng thì chuyện gì cũng có thể gặp được 3

Chương 1183: Đã nổi tiếng thì chuyện gì cũng có thể gặp được 3

“Ha ha ha, thù lao thì nhất định phải trả. Tôi có thể hứa với cậu ngay lúc này, nếu quay phim thì chắc chắn sẽ có phần của cậu!” Kiều Lâm giơ một ngón tay, cười nói hào sảng. Trong lúc vừa nói vừa cười, khí chất giang hồ từng xông xáo liều mạng đánh chiếm thiên hạ hồi trẻ tuổi của ông ta thấp thoáng tiết lộ, tư thế và ánh mắt cũng trở nên sắc bén hơn hẳn.

Phương Trấn Nhạc ngồi trên bàn bên cạnh, gác một tay lên bàn cơm, nghiêng người quan sát Kiều Lâm – anh biết người này, đồng thời nắm rõ quá khứ của ông ta. May mà mặc dù có quá khứ không tầm thường, nhưng từ mười mấy năm trước đã bắt đầu tẩy trắng, dấn thân vào ngành nghề sản xuất phim ảnh. Mặc dù giới này cũng chẳng sạch sẽ gì cho cam, nhưng Kiều Lâm vẫn làm việc có quy tắc, thế nên Phương Trấn Nhạc không chen miệng vào cắt ngang cuộc thảo luận rôm rả của họ, chỉ ngồi bên cạnh quan sát, dần dà khóe môi anh cũng cong lên hình thành một nụ cười nhàn nhạt.

Cứ thế trò chuyện một lát, số người ngồi chung quanh Kiều Lâm dần dần tăng lên. Nhóm chú Cửu, Tam Phúc đều xê dịch lại gần, người nào người nấy đều muốn kể cho Kiều Lâm nghe về cuộc sống của cảnh sát để cung cấp chất liệu sáng tác quan trọng cho giám đốc Kiều.

“Chị Thập Nhất rất lợi hại, ngay cả bác sĩ pháp y cũng khen cô ấy là thiên tài, rất nhiều trưởng quan trong sở cảnh sát đều khen cô ấy là toàn năng…”

“Chị Thập Nhất bắn súng rất chuẩn, mỗi lần cô ấy đi tập bắn, chúng tôi sẽ tỷ thí một trận…”

“Chú có biết không, năm ngoái chị Thập Nhất mới vào làm cảnh sát thôi…”

“… Chị Thập Nhất cũng sẽ ngủ trưa trong văn phòng, tôi từng thấy cô ấy lén lút lau nước miếng trên khóe môi sau khi tỉnh ngủ…”

“Ê!” Cuối cùng Gia Di không thể nhịn được nữa mà kêu lên kháng nghị, sao càng nói càng là lạ vậy?

“Ha ha ha…” Mọi người cười ầm lên, sau đó quay về đề tài chính.

Lần này đến lượt chú Cửu phát biểu, cung cấp cốt truyện trọng yếu:

“Giám đốc Kiều, tôi nói cho anh nghe, tổ trưởng Dịch chẳng những là thiên tài mà còn rất tâm linh. Cô ấy quả thực đi guốc trong bụng hung thủ, phỏng đoán hành vi của hung thủ phải nói là đoán đâu trúng nấy!”

“Chỉ cần công chiếu câu chuyện cảnh sát này thì bọn hung thủ tiềm tàng trong xã hội chắc chắn sẽ tràn ngập kính sợ đối với cảnh sát, sẽ không dám làm trò xằng bậy nữa!”

“Kế hoạch của anh có thể gọi là rất có ích cho xã hội!”

“Còn nữa nhé, chúng tôi từng gặp rất nhiều vụ án kỳ lạ, hồi trước có một vụ án, nhân chứng là một ông bác trông cửa, cứ khăng khăng nói rằng mình từng nhận được cuộc gọi cầu cứu của hồn ma!”

Nghe đến đây, Kiều Lâm rất hứng thú, bắt đầu thảo luận về những vụ án kỳ lạ chứa yếu tố tâm linh với chú Cửu.

“Vậy thì chúng ta quay một bộ phim trinh thám có yếu tố kinh dị nhé, nữ cảnh sát thần thám làm nhân vật chính, rất ngầu.”

“Đặt tên cho bộ phim này là [Quỷ thần thám]!”

“Hoặc đặt tên là… [Quỷ thám tróc hung]! Có thể quay một series luôn!”

Ngay cả tên bộ phim họ cũng nghĩ sẵn luôn…

“… Chú Cửu, chú sắp nghỉ hưu đúng không? Chi bằng sau khi về hưu đến chỗ tôi làm cố vấn đi!” Nữ nhà sản xuất – chị A Phương không nhịn được tham gia vào cuộc trò chuyện, sau đó quay sang nói với Dịch Gia Di:

“Cũng phải trả phí trao quyền, phí cố vấn với phí tuyên truyền cho cảnh sát Dịch nữa nhé!”

“Thậm chí tôi còn có thể xin chia một chút tỷ lệ doanh thu phòng vé cho cảnh sát Dịch…” Kiều Lâm nhíu mày, nghiêm túc suy tư.

“Hỗ trợ tuyên truyền chiến tích của cảnh sát, chắc chắn bộ phận quan hệ công chúng sẽ rất sẵn lòng cho phép chúng ta đến sở cảnh sát lấy bối cảnh quay phim… Mặc dù cảnh sát Dịch không muốn làm diễn viên, nhưng có thể lộ diện với tư cách là diễn viên quần chúng, sau đó…”

“…” Gia Di có nhận thức hoàn toàn mới đối với “năng suất sản xuất phim ảnh” của Hương Giang thời đại này, quả thật là được mở mang tầm mắt, vô cùng khiếp sợ!

Cô cảm thấy nếu cho những người này tiếp tục trò chuyện thì nói không chừng họ sẽ khai máy ngay tại nơi này.

“Được rồi được rồi, để yên cho mấy người giám đốc Kiều ăn miếng cơm cái đã.” Thấy thức ăn trên bàn sắp nguội, Gia Di vội lên tiếng kêu dừng cuộc trò chuyện.

Nghe vậy, mọi người sung sướng quay về chỗ ngồi của mình. Sau khi nhóm chú Cửu lần lượt rời đi, Phương Trấn Nhạc vẫn ngồi tại chỗ.

Mãi đến khi nhóm Kiều Lâm đã ăn cơm xong, Phương Trấn Nhạc mới đứng dậy, đi đến trước mặt Kiều Lâm, chủ động vươn tay phải: “Kiều tiên sinh, kính đã lâu.”

Bình Luận (0)
Comment