Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1202 - Chương 1202 - Án Mạng Mổ Bụng Ở Đại Phúc Uyển 1

Chương 1202 - Án Mạng Mổ Bụng Ở Đại Phúc Uyển 1
Chương 1202 - Án Mạng Mổ Bụng Ở Đại Phúc Uyển 1

Chương 1202: Án Mạng Mổ Bụng Ở Đại Phúc Uyển 1

Bởi vì Hương Giang đương thời, nhất là những khu vực như Thâm Thủy Phụ đều có mật độ dân số dày đặc đến quá tải, nhà cũ nhà ổ chuột san sát nối liền bên nhau, chuột gián hoành hành khó diệt trừ nên thuốc diệt chuột rất đắt hàng. Từng có một giai đoạn xảy ra vụ có người tự sát bằng thuốc diệt chuột nên chính phủ từng thực hành chính sách đăng ký thông tin khi mua thuốc diệt chuột, nhưng không lâu sau bởi vì không có cơ quan giám sát nên chính sách này chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa.

Các chủ tiệm thuốc hoàn toàn không nhớ những ai đã từng mua thuốc diệt chuột, chỉ nhắc tới một số người mà họ thỉnh thoảng nhớ được, nhưng Gia Di đều đã ghé thăm điều tra mà không phát hiện bất cứ điểm khác thường nào, đành phải quay về chỗ cũ.

Vụ án rơi vào tình trạng bế tắc. Gia Di ngồi yên trong văn phòng, lúc này mới phát hiện cho dù mình có dòng chảy hình ảnh, cho dù thấy được hung thủ, nhưng muốn tìm được con dã thú đó trong biển người mênh mông cũng vẫn vô cùng khó khăn.

Kế tiếp, Phương Trấn Nhạc tiếp tục dẫn dắt đội ngũ điều tra theo danh sách, tung lưới sàng lọc để tìm được nhân chứng có mặt tại hiện trường.

Anh trò chuyện với bộ phận quan hệ công chúng, nhờ đối phương đăng tin kêu gọi dân chúng tìm kiếm người nắm giữ thông tin, những ai từng thấy [nghi ngờ là kẻ hạ độc] đều có thể tố cáo với cảnh sát để cung cấp manh mối cho vụ án.

Sau khi cảnh sát bắt đầu nhận được điện thoại từ dân chúng, Phương Trấn Nhạc lại lần lượt sàng lọc tin tức tố cáo, điều tra từng người một trong danh sách.

Ban đêm PTU vẫn tiếp tục điều tra, nhưng mấy ngày liên tiếp đều không thu hoạch được gì. Rất rõ ràng hung thủ đã hoàn toàn ẩn náu.

Rất nhiều sự kiện ác tính đều do hung thủ ngẫu nhiên gây ra, sau này không gây án nữa nên dần dà cảnh sát cho rằng, vụ án lần này cũng sẽ tương tự như vậy.

Đến ngày thứ ba, bộ phận pháp y rốt cuộc kết thúc việc giải phẫu thi thể, báo cáo được hoàn thành sau khi mở hộp sọ là vết thương gây ra do hung thủ dùng gậy đập mạnh vào đầu nạn nhân đủ để gây trí mạng.

Nhưng vì hung thủ không thể chờ được nữa mà mổ bụng nạn nhân trước, dẫn đến nạn nhân tử vong trong thời gian rất ngắn. Thế nên cú đánh gây ra xuất huyết trong não ngược lại chưa kịp khiến người vô gia cư tử vong.

Độc tính của thuốc diệt chuột cũng thế. Nó dẫn đến nạn nhân gần như đánh mất khả năng chống cự, nhưng chưa thật sự cướp đoạt sinh mạng của anh ta.

Hung khí được nhận định bao gồm:

Một con dao găm có lưỡi dao dài khoảng 15 cm.

Một cây gậy bóng chày bình thường.

Thuốc diệt chuột loại kháng vitamin K (có thể mua được từ rất nhiều hiệu thuốc).

Ngày thứ năm sau khi xảy ra hung án, trong lúc tăng ca, Gia Di viết đặc trưng gây án và hiện trạng của hung thủ lên bảng trắng:

Dùng quần áo của người chết che khuất gương mặt của người chết (chưa thể xác định có phải là ngẫu nhiên hay không).

Sau khi bỏ thuốc sẽ đánh vào đầu, sau đó mổ bụng giết người.

Chưa điều tra rõ hung thủ có lấy mất vật phẩm của người vô gia cư hay không, không thấy hành vi trút căm phẫn, chưa điều tra rõ người vô gia cư có kẻ thù hay không, không rõ động cơ gây án.

Trước khi giết người, có khả năng hung thủ đã đầu độc giết chết mèo hoang và chó cưng trước tiên (chỉ trong giai đoạn suy luận).

Tạm thời không có nhân chứng tại hiện trường, bộ phận giám định không phát hiện manh mối nghi ngờ thuộc về hung thủ trong hiện trường phạm tội và vật chất trong móng tay của thi thể.

Đã sàng lọc và điều tra thông tin hỏi thăm, thăm dò, báo cảnh sát trong nhiều ngày, chưa phát hiện manh mối khả nghi hoặc nhân vật khả nghi.

“Trước kia cũng từng có một vụ án tương tự như vậy.” Phương Trấn Nhạc ngồi trên bàn, nhìn Gia Di đang ngẩn người trước bảng trắng, anh không khỏi nhớ lại ngày trước.

“Cuối cùng vụ án đó được phá như thế nào?” Gia Di lập tức đặt câu hỏi, cứ như bắt được phao cứu sinh.

Phương Trấn Nhạc lắc đầu.

Gia Di khựng lại, không khỏi cúi đầu thất vọng.

“Chó mèo hoang, người vô gia cư đều là những người vô hình trong thành phố này. Họ chết hay sống, không có người thân bạn bè quan tâm, người dân thành phố cũng sẽ mau chóng lãng quên họ. Họ không nằm trong quần thể xã hội, không có ai chú ý tới cuộc sống của họ, muốn giết chết họ trong ngõ ngách vắng người mà không bị phát hiện, vô cùng dễ dàng.”

“Logic điều tra phá án của cảnh sát cũng khiến việc muốn điều tra phá giải những vụ án người vô gia cư bị giết hại trở nên vô cùng vô cùng khó khăn.”

Bình Luận (0)
Comment