Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1245 - Chương 1245 - Án Mạng Vứt Xác Trong Khu Vui Chơi Đường Phật Quang 3

Chương 1245 - Án mạng vứt xác trong khu vui chơi đường Phật Quang 3
Chương 1245 - Án mạng vứt xác trong khu vui chơi đường Phật Quang 3

Chương 1245: Án mạng vứt xác trong khu vui chơi đường Phật Quang 3

Sau khi im lặng dùng bữa trưa với mẹ, ông ta rời khỏi cửa hàng của mẹ mình, quay về nhà.

Sau đó vẫn ở lì trong nhà, dường như đọc sách đến tận buổi chiều.

Trường học ở Hương Giang tan học rất sớm, rất nhiều trường học tan học từ lúc hai ba giờ chiều.

Nhưng một ngày học tập của đa số học sinh vẫn chưa kết thúc. Họ sẽ đi học thêm trong những lớp học bổ túc gần trường, thậm chí có đứa vẫn phải học thêm sau giờ cơm tối.

Diêu Thanh Điền chính là thành phần sống rất tốt dưới quy tắc sinh tồn này. Mặc dù ông ta đã đánh mất công việc giáo viên ở trường, nhưng ngược lại trong cái rủi có cái may, trở thành gia sư dạy tại nhà cho hai học sinh, nhận được mức lương cao hơn và có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn.

Mặc dù ông ta bị trường học sa thải vì trừng phạt thể xác học sinh quá mức khắt khe, nhưng một số phụ huynh vẫn cho rằng ông ta là một người thầy tốt ―― Đối với những phụ huynh vẫn giữ quan niệm “thương cho roi cho vọt” mà nói, chất lượng giảng dạy và sự nghiêm khắc của ông ta lại là điều đáng được họ tôn sùng.

Bốn giờ chiều, Diêu Thanh Điền đến nhà học sinh Lý Bảo Vân. Cơ sở toán học của cô bé rất kém, do đó ông ta đã lập kế hoạch học tập cực kỳ hữu hiệu, đồng thời cũng vô cùng nặng nề cho cô bé.

Chỉ có điều đến 4 giờ 12 phút, ông ta vẫn không thấy học sinh của mình về nhà.

Người giúp việc đã sớm nhận ra sắc mặt của ông ta rất kém, thường xuyên chạy ra ngoài nhìn chung quanh, lẩm bẩm mấy câu đại loại như “sao bây giờ vẫn chưa về?”.

Mãi đến 4 giờ 28 phút, Lý Bảo Vân vẫn rẽ vào cửa ngõ, tay cầm một chiếc chong chóng và một que kẹo, nở nụ cười ngây thơ của một đứa trẻ, chậm rãi nhảy nhót về nhà.

Người giúp việc đã sớm suốt ruột, vừa thấy cô bé thì lập tức vẫy tay kêu cô bé nhanh lên, nhanh nữa lên.

Lý Bảo Vân lại chỉ cười ngượng ngùng, giao chong chóng cho người giúp việc, nhờ đối phương nhất định phải cất giữ hộ mình, đừng để gia sư nhìn thấy, cuối cùng mới lưu luyến giao nộp que kẹo, còn yêu cầu chị giúp việc bảo đảm sẽ tuyệt đối không ăn vụng rồi mới nhanh chóng vào nhà, chạy vào phòng mình.

Mà lúc này, Diêu Thanh Điền đã chờ trong phòng cô bé hơn nửa giờ.

Khi Lý Bảo Vân bước chân vào phòng, ông ta ghi lại thời gian, chính xác đến từng giây để chứng minh mức độ nghiêm trọng của sai lầm của cô bé…

Cảnh sát theo dõi Trần Tiểu Mễ và Diêu Thanh Điền đến ngày thứ tư, vẫn chưa bắt được bằng chứng hai người có liên lạc với nhau.

“Có khi nào Trần Tiểu Mễ và Diêu Thanh Điền thật sự không có mối quan hệ kẻ xúi giục và người chấp hành không?” Gia Di đứng trước bảng trắng trong văn phòng tổ B, dừng chân mười mấy giây rồi bắt đầu đi qua đi lại.

“Suy đoán lúc trước của chúng ta là sai lầm sao?” Phương Trấn Nhạc ngồi trên bàn, nhìn chữ viết trên bảng trắng.

“Lúc trước chúng ta nghi ngờ Diêu Thanh Điền và Trần Tiểu Mễ có quan hệ, tất cả là vì mấy mục sau…” Gia Di chỉ vào bảng trắng, nói tiếp:

“Thứ nhất, hung thủ và Miêu Lợi Quần không có bất cứ mối quan hệ nào, không có động cơ phạm tội, vậy mà lại giết chết Miêu Lợi Quần một cách rêu rao. So với Diêu Thanh Điền thì động cơ của Trần Tiểu Mễ rõ ràng hơn, lại thêm cô ta hiểu biết pháp luật nên biết rõ cách phản trinh sát.”

“Thứ hai, hung thủ giết chết chó mèo và con người đều từng có ‘vết nhơ’, Diêu Thanh Điền là giáo viên dạy toán, Trần Tiểu Mễ là luật sư, rõ ràng Trần Tiểu Mễ sẽ có động cơ phạm tội hơn hẳn…”

Tất nhiên còn bao gồm Diêu Thanh Điền rõ ràng là người rất khỏe mạnh, lại mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn, nói sai thành ngữ, như thể học tập được chút kiến thức từ ai đó mà lại áp dụng sai, những điểm mâu thuẫn này cũng rất khả nghi.

“Nếu như suy luận lại từ đầu một lân nữa…” Phương Trấn Nhạc nhíu mày, hiện tại rất nhiều thông tin đã được bổ sung đầy đủ, những điểm đáng ngờ kia ngược lại trở nên không còn khả nghi nữa: “Đầu tiên, Diêu Thanh Điền là một người thường xuyên đến pháp viện xem tòa án thẩm vấn, ông ta vừa có thời gian vừa có hứng thú tìm hiểu pháp luật và tình huống của một số vụ án, từ đó có khả năng nắm giữ năng lực phản trinh sát.”

“Đúng vậy, thứ hai mẹ ông ta chuyên làm món kho và dưa chua, từ nhỏ ông ta đã thường xuyên khiêng những vật nặng như vại đồ kho, vại đồ chua giúp mẹ, liên tục suốt mấy chục năm trời, luyện thành chi trên khỏe mạnh cường tráng cũng rất hợp lý.” Gia Di ăn ý nói tiếp.

Bình Luận (0)
Comment