Chương 1253: Ý thức về quy tắc, tư duy logic 3
“Đúng vậy, cho nên tôi suy đoán bước đầu, có lẽ hung thủ đã chôn thi thể ở mấy điểm trung tâm này nên mới bảo mọi người chia nhau đến những nơi này đào đất lên thử xem.” Gia Di gật đầu, mỉm cười với anh Tam Phúc để bày tỏ sự khen ngợi.
“Chúng ta sang đó kiểm tra, mặc dù hung thủ đã cố gắng dùng lá rụng và bùn đất để ngụy trang, nhưng khi mặt cỏ từng bị xới lên, người có tâm vừa thấy sẽ biết ngay. Nếu đã định vị được thì chỉ cần đào xuống dưới, quả nhiên nhanh chóng đào được túi nilon đen đựng bộ phận khác của thân thể.” Gary vỗ tay, chỉ cảm thấy thật phấn khích.
“Đúng vậy, suốt đêm hung thủ phải làm nhiều việc như thế này, giết người, chặt xác, vứt thi thể, chôn thi thể, không thể nào có thời gian và thể lực đào hố rất sâu. Mà hố nông thì chỉ cần đào một cái sẽ bại lộ.” Gia Di tiếp tục bổ sung chi tiết.
“Chị Thập Nhất thật sắc bén!”
“Tôi không còn lời nào để diễn tả được!”
“Chị Thập Nhất, có phải cô đang ép tôi phải dập đầu trước cô không? Quá lợi hại rồi!”
Các thám tử chung quanh lần lượt thán phục, làm cho Gia Di không khỏi ngượng ngùng. Đám thám tử ngạnh hán này khen ngợi người ta cũng quá khoa trương!
Đoàn người vây quanh nhau một lát, trước khi rời đi, bỗng thấy đội cảnh khuyển chuẩn bị kết thúc công việc đi đằng trước.
Cảnh sát dắt cảnh khuyển cười giơ tay chào Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di, lúc nói lời tạm biệt, anh ta chân thành khen ngợi:
“Madam Dịch đỉnh thật, mũi còn thính hơn cả cảnh khuyển!”
Mặc dù nét mặt của anh ta rất chân thành, ánh mắt trong veo tràn đầy kính nể, nhưng Gia Di vẫn mỉm cười rất xấu hổ.
Có thật là khen cô không vậy?
Khen phải không? Chắc là khen nhỉ…
…
Bác sĩ pháp y sir Hứa giữa đường bị bắt quay về lại vội vàng bôn ba giữa năm khu vực mới phát hiện bộ phận thi thể, còn bận hơn cả sir Quách của bộ phận quan hệ công chúng, gần bằng đồng nghiệp của bộ phận giám định phải thăm dò cẩn thận 6 hiện trường.
“Tay chân của nạn nhân đều còn nguyên, mặc dù hung thủ chặt rất cố sức, nhưng trên cơ bản vẫn nắm giữ kỹ xảo…” Hứa Quân Hào quay đầu nhìn Phương Trấn Nhạc, hy vọng đối phương có thể hiểu được ý của mình.
Phương Trấn Nhạc gật đầu: “Đã hiểu, lần sau hắn ta lại gây án thì phanh thây sẽ chỉ tốt hơn lần này, nhanh hơn lần này, nói không chừng sẽ chém thành nhiều mảnh hơn, vậy thì sau khi vứt xác, cảnh sát sẽ khó tìm kiếm hơn.”
Cho dù Gia Di có thể đoán được logic của hung thủ, nhưng nếu quá phức tạp thì e rằng vẫn sẽ rất phiền phức.
“Ừ.” Hứa Quân Hào gật đầu, tiếp tục kiểm tra đầu thi thể: “Ngoại trừ ngón trỏ, ngón giữa và ngón cái của tay phải, đến nay vẫn chưa tìm được, những bộ phận vẫn hoàn chỉnh.”
“OK.” Phương Trấn Nhạc gật đầu.
“Chụp ảnh một chút, tìm kiếm các vụ án mất tích, đồng thời nhờ sir Quách bộ phận quan hệ công chúng thu xếp công việc, ngày mai đăng tin tìm người nhà đến nhận xác.” Phương Trấn Nhạc quay đầu dặn dò chú Cửu và Gary.
“Yes, sir.” Chú Cửu và Gary đồng thanh đáp lại.
Hứa Quân Hào quay đầu ra hiệu cho trợ lý lại đây, sau đó cẩn thận bưng phần thân thể của nạn nhân, đặt vào túi đựng xác một cách kỹ càng.
Mà khi Hứa Quân Hào khom lưng cẩn thận bỏ cái đầu vào túi đựng xác được trợ lý cầm trên tay, Nhiếp Uy Ngôn đứng bên ngoài hàng rào cảnh báo chớp thời cơ chụp được một bức ảnh.
Nhưng ngay chớp mắt sau đó, đôi tay anh ta bỗng trầm xuống như thể đột nhiên không thể chịu nổi trọng lượng của máy ảnh. Đôi mắt vừa bị máy ảnh che khuất lộ ra, con ngươi co rụt lại, tràn đầy kinh ngạc.
Mấy phút sau, thân phận của Nhiếp Uy Ngôn từ phóng viên nâng cấp thành quần chúng nhiệt tình, ngồi trước mặt Lưu Gia Minh nghiêm túc cung cấp thông tin của người chết:
“… Đúng vậy, tôi quen anh ta, anh ta là đồng nghiệp của tôi, tên là Joe, cũng là một phóng viên chủ bút.”
…
Hôm qua, Nhật báo Cam Xanh biến thành truyền thông vô lương, bởi vì bài báo bịa đặt mà Joe viết về Trần Tiểu Mễ bị tràn lan khắp nơi, gây ảnh hưởng rất lớn cho luật sư Trần vừa bò ra từ vũng bùn.
Khiến Trần Tiểu Mễ không thể không bắt đầu nghỉ ngơi thêm lần nữa dưới lời đề nghị của boss.
Gia Di nhờ Nhiếp Uy Ngôn giúp mình tìm toàn bộ bài viết của Joe được đăng trên Nhật báo Cam Xanh, kết quả là Nhiếp Uy Ngôn lập tức gọi điện thoại cho tòa soạn, lúc giao thiệp với tổng biên tập có nhắc đến thần thám Tây Cửu Long tổ trưởng Dịch Gia Di hy vọng tòa soạn trợ giúp điều tra vụ án này, tìm kiếm toàn bộ bài viết của Joe.