Chương 1409: Ngoại truyện 1: Hào Môn Bảo Đảo - Vụ án được điều tra lần nữa 2
Gia Di nhìn Triệu Lễ Uyển rồi nhìn Triệu Nhị, rất không muốn nhúng tay vào xung đột trực tiếp giữa đại tiểu thư và thiếu gia nhà giàu này, thế nên cô chỉ mỉm cười gật đầu chứ không nhiều lời.
Triệu Nhị nhìn chị cả rồi lại nhìn Dịch Gia Di, hừ một tiếng, vẫn không chịu để yên: “Ý của chị cả có phải là quan hệ giữa chị với anh cả đã khuất cũng không hòa thuận là bao không?”
Lời này quá lộ liễu, chỉ thiếu điều nói rõ anh ta cho rằng chị cả là hung thủ mà thôi.
Triệu lão tiên sinh ăn bữa sáng mà cũng không được yên bình. Thấy con thứ liên tục gây chuyện, cuối cùng ông ta không kiên nhẫn vỗ bàn.
Ông ta lạnh lùng nhìn chằm chằm con gái và con trai một lát, sau đó nói với anh em Dịch Gia Di và hai viên cảnh sát một tiếng “chê cười” rồi đứng dậy rời đi.
Bầu không khí trên bàn ăn thoáng chốc cứng đờ. Không thấy có cha ở đây, Triệu Nhị mới bắt chước cha vỗ bàn một cái, sau đó đẩy bàn, chiếc ghế dựa của anh ta ma sát với sàn nhà phát ra tiếng rít chói tai, thấy tất cả mọi người đều nhíu mày hoặc bịt tai, anh ta đắc ý hừ lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi.
Giống hệt một đứa con nít hỗn láo, uổng công lớn đến hơn hai mươi tuổi.
Với bản năng của thám tử, Gia Di không cho rằng Triệu Nhị sẽ là hung thủ.
Nhưng cô lại nhớ đến các tiền bối như anh Nhạc thường xuyên nhắc nhở mình phá án đừng chủ quan, nhất định phải lý trí, phải có bằng chứng vô cùng xác thực.
Cô bèn kìm nén xúc động đưa ra lời bình luận, tiếp tục im lặng qua sát, phân tích một cách lý tính, cố gắng không phán xét qua loa.
…
Sau bữa cơm, Tô Chí Hùng đứng dậy, vừa lễ phép vừa xa cách hỏi Dịch Gia Di có muốn lấy lời khai của các thiếu gia tiểu thư, tìm tòi gốc gác của họ không.
Gia Di vòng qua bàn ăn, cười lắc đầu:
“Không cần. Các anh đã lấy khẩu cung rất đầy đủ, tôi đã đọc rất kỹ, hơn nữa cũng đã quan sát người nhà họ Triệu hết rồi.”
Đới Quý đứng sau lưng Tô Chí Hùng nhìn nghiêng sang chỗ khác, khóe miệng nhếch lên, có vẻ khinh thường để lại cái gáy cho Gia Di.
Lúc này, Triệu Lễ Uyển thay một bộ quần áo khác bước ra: “Dịch tiên sinh Dịch tiểu thư, hôm nay để tôi dẫn hai người đi dạo chung quanh.”
“Cảm ơn Triệu tiểu thư, vậy thì nhờ cô chăm sóc anh trai tôi một chút.” Gia Di vỗ lưng anh trai.
“Cô không đi à?” Triệu Lễ Uyển nhướn mày nhìn Gia Di, sau đó lướt qua hai cảnh sát.
“Tôi muốn cùng cảnh sát Tô đi xem hiện trường vụ án và thi thể nạn nhân.”
Mấy phút sau, Dịch Gia Đống và Triệu Lễ Uyển ngồi trên siêu xe ra ngoài.
Lúc này Tô Chí Hùng mới nói với Gia Di: “Thi thể vừa được vận chuyển đến nhà tang lễ, Triệu lão tiên sinh yêu cầu vẫn giữ nguyên thi thể, nhà tang lễ sẽ thu xếp thỏa đáng. Nhưng mấy ngày nay pháp y của sở cảnh sát đang làm báo cáo khám nghiệm tử thi nên sẽ đến nhà tang lễ khám nghiệm thi thể bất cứ lúc nào để bổ sung chi tiết. Để tránh gặp mặt, tốt nhất là chờ mấy ngày nữa mới xem, hoặc là chờ thân thể của Triệu lão tiên sinh thoải mái một chút, trạng thái tốt hơn một chút rồi hẵng để Triệu lão tiên sinh dẫn mọi người đi xem xét thi thể.”
“OK.” Gia Di ngẫm nghĩ rồi hỏi tiếp: “Vậy thì có thể xem hiện trường phạm tội không?”
“Tất nhiên.” Tô Chí Hùng gật đầu: “Tôi sẽ lái xe chở cô.”
Gia Di đứng chờ trước cửa biệt thự, Tô Chí Hùng đi lái xe. Đới Quý nhìn Gia Di một cái rồi đuổi theo Tô Chí Hùng, đi cùng anh ta.
Sau khi cách xa Dịch Gia Di một chút, Đới Quý mới tức giận nói: “Bên trên làm cái gì vậy? Bắt chúng ta đến đây phối hợp với lời mời của Triệu tiên sinh điều tra lại vụ án này đã đành, sao Triệu lão tiên sinh còn mời một người trẻ măng như vậy? Trông cô ta cứ như một đứa con nít, còn bắt chúng ta phải nghe lệnh cô ta sao?”
“Người ta được mời đến từ Hương Giang xa xôi, tốn rất nhiều tiền.” Tô Chí Hùng vỗ vai người anh em: “Nữ Gia Cát Hương Giang đấy, tìm hiểu tình trạng của đồng nghiệp các nơi nhiều một chút, đừng cả ngày chỉ biết xem tin đồn tình ái.”
“Nữ Gia Cát cái gì? Truyền thông Hương Giang cứ thích bốc phét, chắc chắn chỉ có hư danh thôi.” Đới Quý tiếp tục bĩu môi.