Chương 1464: Ngoại truyện 2: Bát Tiên Đạo Quan: Phác họa hình tượng hung thủ trong mưa gió 2
“Thường thì mục đích của chúng đều không thuần túy, ví dụ như hung thủ của vụ án này, động cơ chính khiến hắn ta phóng hỏa là che giấu hành vi phạm tội, tuy nhiên sau khi phóng hỏa, hắn ta cũng lựa chọn ở lại gần đó để xem tình hình vụ cháy.”
“Ví dụ như vụ án này, hung thủ phóng hỏa là để đe dọa láng giềng của hắn ta, nhưng đồng thời hắn ta cũng có đặc điểm của chứng cuồng phóng hỏa từ bé…”
“Cho nên phán đoán ban đầu của chúng ta là hung thủ có khả năng mắc chứng cuồng phóng hỏa, tuy nhiên trong tình huống thông tin mà chúng ta nắm giữ được quá ít thì hoàn toàn không thể xác định động cơ phạm tội này có mang tính duy nhất hay không.”
Tannen nghiêm túc gật đầu. Sau khi hoàn toàn hiểu rõ ý của Dịch Gia Di, anh ta lại lấy sổ tay ra ghi chép.
Thấy động tác của Tannen, các thám tử khác cũng lần lượt được nhắc nhở, chẳng mấy chốc tiếng lật trang giấy và ngòi bút viết lên trang giấy vang lên trong nhà gỗ.
“Chúng ta có thể tạm thời tiến hành sàng lọc mang tính mở rộng đối với động cơ gây án của hung thủ.”
Gia Di viết mấy loại động cơ gây án mà lúc nãy Tannen đề cập lên bảng trắng, sau đó chỉ vào dòng chữ [vì lợi ích, lừa tiền bảo hiểm], nói:
“Chúng ta đã xác định được rằng, yếu tố này không thành lập.”
“Lại xem mục này.” Kế tiếp, cô chỉ vào dòng chữ [Hành vi dọa dẫm, lừa gạt, đe dọa] rồi gạch bỏ:
“Toàn bộ kết quả điều tra kể từ lúc hỏa hoạn bắt đầu đến nay đều không phù hợp với điều kiện của một hành vi đe dọa. Thám tử Đàm Tam Phúc dẫn đội ngũ đi thu thập khẩu cung của các dân làng, tạm thời không điều tra thấy dấu vết bị đe dọa, lừa gạt nào đó.”
“Còn chuyện che lấp hành vi phạm tội… Tôi muốn hỏi bác sĩ pháp y và đồng nghiệp bộ phận giám định mấy vấn đề.” Gia Di nhìn về phía anh Đại Quang Minh và Teresa, thử hỏi:
“Xin hỏi thủ pháp phóng hỏa của hung thủ là gì?”
“Đại khái là hai thùng xăng. Phán đoán dựa trên điểm nhiệt độ cao nhất của vụ hỏa hoạn và xét theo phân chia khu vực dựa trên tình trạng bị thiêu cháy nghiêm trọng, có thể thấy cửa trước và cửa sau bị rót nhiều xăng nhất. Rất có khả năng mục đích ban đầu của hung thủ là muốn vây khốn người trong đạo quan, thiêu sống tất cả mọi người.” Với tư cách là chuyên gia điều tra hiện trường hỏa hoạn cực kỳ thành thạo, Teresa đưa ra đáp án rất chắc chắn.
Gia Di nói lời cảm ơn, sau đó gọi điện thoại cho Hứa Quân Hào lúc nãy đã đi theo đội ngũ đến bệnh viện làm giải phẫu thi thể:
“Sir Hứa, tôi muốn hỏi một chút, trong số 17 thi thể ấy có thi thể nào mà nguyên nhân tử vong không phải là do hỏa hoạn gây ra không?”
“Kết quả phán đoán sơ bộ cho thấy toàn bộ thi thể đều có đặc điểm tử vong do hỏa hoạn gây ra, tạm thời không có vấn đề khác.” Mặc dù Hứa Quân Hào sẽ tiếp tục giải phẫu thi thể kỹ càng hơn theo thứ tự để xác định những nạn nhân khác có ai mắc bệnh nan y, có trạng thái trúng độc gì đó hay không… Nhưng trên cơ bản có thể xác định rằng trong 17 thi thể này, bất kể có người nào bị trúng độc hay mắc bệnh nan y hay không thì chí ít trước khi xảy ra cháy nhà, họ vẫn còn sống.
“Cảm ơn.” Gia Di cúp điện thoại, sau đó viết một dấu hỏi chấm đằng sau động cơ [Che giấu hành vi phạm tội], kèm theo đó là một dấu X:
“Nếu hung thủ muốn che giấu hành vi phạm tội, thay đổi sự chú ý của người dân thì đến mức khiến hắn ta phải dùng tận hai thùng xăng để thiêu sống mọi người thì e rằng cũng phải cỡ dấu vết của hành vi giết người. Tuy nhiên Sir Hứa nhận định rằng trong đạo quan không có ai chết vì nguyên do khác ngoài hỏa hoạn, vậy thì phỏng đoán động cơ phóng hỏa toàn bộ đạo quan để che giấu hành vi phạm tội này tất nhiên là không vững vàng.”
Trừ phi hung thủ là một tên điên. Nhưng tình huống cực đoan cỡ này, trong tình trạng manh mối quá nhiều như bây giờ, có thể tạm thời xếp cuối cùng.
Mọi người ngẩng đầu tiếp tục nhìn lên bảng trắng, phát hiện động cơ phạm tội trên bảng chỉ còn lại:
[Trả thù, oán hận và ghen ghét]
[Thách thức quyền uy, phá phách bốc đồng, phát tiết cảm xúc chán đời]
[Hội chứng cuồng phóng hỏa]