Chương 1513: Ngoại Truyện 5: Giả thần giả quỷ và phá án khoa học 2
Phần sau chương trình học, bỗng có một nam thám tử xuất hiện trước cửa phòng họp. Bởi vì đến quá trễ nên anh ta không còn có chỗ ngồi, đành phải khoanh tay trước ngực đứng cuối hàng.
So với những thám tử khác đến đây nghe bài giảng chia sẻ, anh ta có vẻ quá mức nhếch nhác chật vật, tóc hơi bết, mặc dù có thể thấy được là đã chải chuốt, nhưng vẫn có mấy cọng tóc không nghe lời, ngã trái ngã phải quấy rối. Sắc mặt anh ta cũng rất khó coi, tối tăm bóng dầu, đáy mắt còn có quầng thâm, dường như mới thức suốt mấy đêm liền, càng không cần phải nhắc đến chiếc áo sơ mi trắng và quần tây nhăn nhúm trên người anh ta.
Gia Di nhìn chằm chằm vào anh ta một lát, lập tức nhận ra đó là Dylan – thanh tra của tổ trọng án C quận Trung Ương, từng bị ống kính ghi hình trong tin thời sự về sự kiện [Hồn ma gọi điện] xảy ra gần đây.
Sau khi bài phân tích kết thúc, rất nhiều người tiến lên bắt tay với Gia Di bày tỏ lời cảm ơn, hoặc trò chuyện mấy câu về nội dung bài giảng của cô.
Dylan đứng ở cửa chần chờ một lát rồi cũng tiến lên, bắt tay với Gia Di.
Sau khi anh ta tỏ vẻ khẳng định với bài giảng giải của Gia Di rồi chuẩn bị rời đi, Gia Di lại chủ động nhắc đến vụ án mà anh ta đang điều tra:
“Dylan, kẻ gọi điện giả ma William sau khi bị thẩm vấn lấy lời khai, bởi vì anh ta chỉ muốn báo án giúp người chết chứ không thể phán định là báo án giả dối, gây trở ngại tới công việc tư pháp, lại thêm vụ án này quả thật bị nghi ngờ là một vụ sát hại nên chuyện William gọi điện quấy rối người dân chỉ có thể cảnh cáo bằng lời nói, để tránh dư luận hoàn toàn phản chiến gây bất lợi cho cảnh sát, buổi sáng William đã được thả tự do rời khỏi sở cảnh sát, đúng không?”
Dylan gật đầu, thở dài nói: “Đúng là thế. Vụ án này cần được phúc thẩm, William báo án ngược lại trở thành hành vi chính nghĩa.”
“Sau này sẽ có rất nhiều truyền thông tranh nhau phỏng vấn William, chuyện này sẽ chỉ càng ngày càng lớn, sẽ không được yên ổn chỉ vì sự kiện [Hồn ma gọi điện] đã bị vạch trần.” Gia Di nghiêm mặt trần thuật sự thật.
Cô và Sir Quách đã giao thiệp với cánh truyền thông rất lâu nên ngay từ đầu đã đoán được tình huống này.
“Sir Quách cũng nói với tôi như vậy, nhưng không còn cách nào khác, tôi chỉ còn cách tiếp tục điều tra vụ án này, mặt khác…” Dylan phiền muộn bóp ấn đường.
Gia Di im lặng nhìn anh ta, suy nghĩ kế tiếp mình nên mở lời như thế nào, không ngờ Dylan lại ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Gia Di, sau đó lưỡng lự hỏi: “Không biết… Madam Dịch có thể, bằng lòng giúp đỡ chúng tôi xem lại vụ án này, từ khía cạnh tâm lý học, phân tích hành vi và hình tượng hung thủ mà cô am hiểu nhất không?”
Dứt lời, Dylan lại lo rằng mình quá mức được nước lấn tới. Suy cho cùng thì chuyện này hoàn toàn không thuộc về sở cảnh sát Tây Cửu Long của Dịch Gia Di quản lý, anh ta cứ cố kéo người ta vào vũng nước đục này thì thật sự không phù hợp.
Không ngờ Dịch Gia Di lại không chút do dự, trực tiếp gật đầu trả lời:
“OK.”
Dylan kinh ngạc ngẩng đầu, vẻ mặt mỏi mệt thoáng chốc biến mất, vui sướng kêu lên: “Cảm ơn, cảm ơn Madam Dịch!”
…
Mặc dù Gia Di chỉ có thể nán lại sở cảnh sát quận Trung Ương để giúp đỡ Dylan một chút trong ngày hôm nay, nhưng Dylan đã rất vui sướng.
Đội ngũ cảnh sát Hương Giang thập niên chính mươi đa số đều là cảnh sát được giáo dục theo chương trình lạc hậu. Những phương pháp phá án mới mẻ như căn cứ theo tâm lý học tội phạm, phân tích hồ sơ tội phạm và dựa vào DNA vân vân… Đối với các cảnh sát lớn tuổi mà nói đều rất mới mẻ.
Ban đầu mọi người đều có một chút coi thường và bài xích đối với những phương pháp tân tiến này, nhưng theo các thám tử tích cực tiếp thu kỹ thuật mới, phương pháp mới, thậm chí dựa vào chúng mà lần lượt phá những vụ án kỳ lạ, vụ án lớn như Dịch Gia Di, thái độ của các thám tử dần dần từ nghi ngờ biến thành khát khao.
Dylan đã sớm thèm thuồng kỹ thuật và thiên phú của Dịch Gia Di, cuối cùng cũng có cơ hội được kiến thức một chút, nhất là trong tình huống mình đang lâm vào giai đoạn khó khăn nhất của vụ án, nhu cầu của anh ta đối với Dịch Gia Di càng mạnh hơn.
Dylan vừa dẫn Gia Di tiến vào phòng làm việc của tổ trọng án C quận Trung Ương, vừa giới thiệu tóm tắt về tình trạng hiện tại của vụ án.
Gia Di chăm chú lắng nghe, không chút đề phòng bước chân vào văn phòng, ngay sau đó mùi chua ôi đập vào mặt khiến cô kinh ngạc ngẩng đầu, suýt nữa thì bị huân đến mức ngất xỉu.