Chương 1519: Ngoại Truyện 5: Hung án thay đổi phương hướng 3
Đầu óc của Dịch Gia Di hoạt động quá nhanh, nghĩ ra cách giải quyết nhanh hơn họ nhiều, lợi hại thật lợi hại thật!
“OK, tôi đang ở nhà Vương Mẫn Nga đây, anh nói đi.” Gia Di cầm điện thoại cục gạch, từ bên cửa sổ hành lang quay về nhà của Vương Mẫn Nga.
“Thứ nhất là trong nhà bếp. Mẫn Nga rất cẩn thận, cô ấy thỏ khôn đều có ba hang động, cô ấy chỉ giấu ở hai nơi đã bị coi là không thận trọng chút nào.”
“Tôi vào bếp rồi đây.”
“Bên trái trong tủ bát, đằng sau bình Ovaltine thứ ba, cô phải đứng lên ghế thì mới nhìn thấy, chỗ đó có mấy cái đĩa úp xuống, nó được đặt ngay dưới đĩa.”
Gia Di mím môi, nếu không phải là người quen thì thật sự rất khó tìm được chỗ này.
Thấy Gia Di cầm điện thoại cục gạch không tiện hành động, Dylan vội bưng ghế lại gần rồi đứng lên tìm kiếm, thật sự tìm được một chiếc phong bì được đè dưới chiếc đĩa.
Anh ta mở ra xem rồi đưa xuống phía dưới, Gia Di tiếp nhận phong bì, thấy bên trong là một cuốn sổ tiết kiệm và mấy tờ tiền đô la Hồng Kông mệnh giá lớn, không có giấy vay tiền, đành phải hỏi tiếp: “Chỗ giấu tiền khác ở đâu?”
“Trong phòng ngủ ấy. Cô vào đó, trong chiếc tủ bên tay phải, có phải là có ba cái gối đầu ở dưới cùng không?”
“Đúng rồi. Một chiếc màu vàng, một chiếc màu trắng, một chiếc màu trắng.”
“Chính xác, cô lấy chiếc gối màu vàng ra ngoài, đó là một chiếc gối bằng gỗ rất cứng, được bọc vỏ bông thật dày, nhái theo loại gối ngọc của thời cổ đại ấy. Cô tháo vỏ bông ra, có một cái bọc vải trong gối gỗ, trông như vật nhét thêm vào gối cho êm, nhưng thực ra trong bọc vải đó có rất nhiều tiền mặt.”
“Tìm thấy rồi…” Gia Di khom lưng muốn kiểm tra, nhưng Dylan lại tinh mắt ngồi xổm xuống lấy chiếc gối màu vàng trong ngăn tủ ra trước, quả nhiên bên trong có một chiếc bọc vải được gấp rất kỹ.
Bỗng tiếng khóc của William vang lên trong điện thoại: “Tôi và Mẫn Nga yêu nhau hơn ba năm trời, cô ấy chỉ tiết lộ những bí mật này với tôi, cô ấy chỉ nói cho tôi biết…”
Dylan lấy một xấp tiền mặt từ trong bọc vải, sau đó quả thật lục được một tờ giấy ghi vay tiền. Anh ta đưa tờ giấy vay tiền đó đến trước mặt Gia Di, hai người đồng thời đọc được chữ viết trên trang giấy:
[Nay tôi mượn Vương Mẫn Nga 50 ngàn đô la Hồng Kông, nhất định sẽ trả lại trong vòng ba tháng.]
Ký tên là Tim Điền Tử Tín, thời gian là ngày 19 tháng 6.
Gia Di vẫn cầm điện thoại cục gạch, lắng nghe William khóc lóc kể lể.
Dylan quay sang gật đầu với Teresa, sau đó đi qua nộp lên giấy vay tiền. Teresa cẩn thận cất giấy vay tiền vào túi đựng vật chứng, ngẩng đầu nhìn về phía Dylan và Dịch Gia Di, không tự chủ được thở hắt ra một hơi.
Đến tận bây giờ, Gia Di mới rốt cuộc yên lòng, cuối cùng con đường này cũng thoáng.
Cô nói với William trong điện thoại cục gạch: “Cảm ơn anh, William, cảnh sát sẽ mau chóng tìm được chân tướng cái chết của Vương Mẫn Nga, xin anh hãy yên tâm.”
“Vâng… Tôi tin cô, madam.” Kèm theo tiếng khóc nức nở, William lại hẹn gặp Dịch Gia Di vào buổi tối ở sở cảnh sát, sau đó mới nói tạm biệt rồi trả điện thoại cho Kiều Lâm.
Gia Di vẫn chưa vội cúp máy mà chuyên môn nói cảm ơn với Kiều Lâm. Cho dù đối phương sảng khoái tỏ vẻ chỉ giúp một việc nhỏ, nhưng Gia Di vẫn nghiêm túc mời ông ta hôm khác đến Dịch Ký ăn cơm, cô mời khách để trả ơn.
Cô cất điện thoại, đứng thẳng lưng, bất ngờ bắt gặp ánh mắt của Teresa và Dylan, dường như họ đều đang chờ cô cúp máy rồi trò chuyện với cô.
“Sao vậy?” Gia Di nhướn mày.
“Cảm ơn cảnh sát Dịch, lần này bộ phận giám định có phát hiện quan trọng mới, cuối cùng không cần bị mắng nữa.” Teresa cười tự giễu.
Đa số hung án đều liên quan tới mâu thuẫn tình cảm hoặc mâu thuẫn tiền bạc. Bây giờ dưới sự trợ giúp của Dịch Gia Di, bộ phận giám định phát hiện được vật chứng quan trọng chứng minh người chết có mâu thuẫn tiền bạc trong lần thăm dò thứ hai, rất có khả năng sẽ hoàn toàn ảnh hưởng tới hướng phát triển của vụ án này.
Mặc dù đa phần công lao sẽ thuộc về cảnh sát Dịch, nhưng dù sao bộ phận giám định cũng là người chấp hành, dẫu cho công lao không thể hoàn toàn xóa bỏ hết sai lầm nhưng cảm xúc vẫn ủ rũ của Teresa cuối cùng cũng có chỗ xả hoi.
Đúng như lời nói lúc trước của Dịch Gia Di, đã đến thời điểm đánh trận chiến phản kích —— bộ phận giám định của sở cảnh sát quận Trung Ương vẫn chưa hoàn toàn bị đánh bại.
“Tôi càng phải cảm ơn chị Thập Nhất.” Dylan cũng đi đến trước mặt Gia Di, nửa đùa nghiêm chào Dịch Gia Di.