Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 1561 - Chương 1561 - Ngoại Truyện 6: Lên Kế Hoạch 2

Chương 1561 - Ngoại Truyện 6: Lên kế hoạch 2
Chương 1561 - Ngoại Truyện 6: Lên kế hoạch 2

Chương 1561: Ngoại Truyện 6: Lên kế hoạch 2

“Có một tay buôn đồ cổ nổi tiếng, tên tiếng Anh là Mickey, rất nhiều người đều gọi hắn ta là ‘Mickey Mouse’, nhưng chú Cửu cứ quên mất tên tiếng Anh này của hắn ta, thường xuyên gọi hắn ta là ‘Hello Kitty’. Hắn ta là con lai Trung Bồ, trà trộn ở nước ngoài nhiều năm, mua bán đồ cổ của các quốc gia rồi đem bán đấu giá ở các buổi đấu giá trong chợ đen. Loại phi vụ mà hắn ta làm nhiều nhất là mang đồ cổ trong nước bán ra nước ngoài. O ký đã truy lùng đội ngũ của hắn ta nhiều năm, nhưng vẫn không thể bắt được bằng chứng. Điều này cũng trở thành vụ án cũ tồn đọng mà O ký vẫn chưa thể giải quyết.”

“Có khi nào, Mickey chính là kẻ định hợp tác với ba người đại lục kia cướp đoạt [Sĩ Nữ Quyên] không?” Gia Di khẽ híp mắt, tiếp tục phỏng đoán:

“Cho nên lúc trước bộ phận tình báo bị mất dấu chúng, rất có khả năng là vì Mickey – một kẻ quen thuộc với Hương Giang – đã tiếp ứng cho ba người đại lục đó?”

Không thì với ba người ngoại địa không quen thuộc tình hình bản địa mà nói, muốn thoát khỏi sự theo dõi của chuyên gia bộ phận tình báo ở vùng Cửu Long đường phố chằng chịt phức tạp là điều cực kỳ khó.

“Nửa tháng gần đây Mickey thường xuyên ngồi máy bay đi qua đi lại giữa các quốc gia. Hôm qua người của anh nắm bắt được thông tin mới nhất, hình như hắn ta thường xuyên liên lạc với một kẻ tên là Tom Trương.”

Phương Trấn Nhạc suy nghĩ một lát rồi nói tiếp:

“Kẻ liên lạc với ba người đại lục rất có khả năng là Tom Trương, Mickey chủ yếu phụ trách liên lạc với đường dây mua bán, Tom Trương phụ trách việc cướp [Sĩ Nữ Quyên], ba người đại lục rất có khả năng là người giúp đỡ mà Tom Trương tìm đến. Trong mắt bọn người Hương Giang, Vòng Tròn Lớn không sợ chết, càng phù hợp để làm những phi vụ cần liều mạng.”

“Căn cứ của suy đoán này là?” Gia Di trợn tròn đôi mắt, đầu óc nhanh chóng vận chuyển, hỏi vấn đề sâu hơn.

“Nằm vùng do anh cài vào bên cạnh Tom Trương đã truyền tin lại cho anh, hình như Tom Trương đang tập kết một số người mà gã tin tưởng nhất, đánh nhau giỏi nhất, đồng thời không biết từ chỗ nào mua rất nhiều khẩu súng, hình như đang trù tính chuyện lớn nào đó.”

“Kế hoạch của anh là định kéo cả Tom Trương và đường dây buôn bán vũ khí ra khỏi mặt nước, đồng thời cũng suy đoán khả năng Mickey và Tom Trương hợp tác với nhau chuẩn bị cướp bóc món đồ cổ nào đó của một phú hào nào đó.”

“Lại thêm… Một thân tín tên là ‘A Cường’ dưới trước Tom Trương hình như dạo gần đây cũng có liên lạc với một số người ở đại lục. Anh đang suy nghĩ có phải chúng định nhập cư trái phép sang đại lục, cướp tài sản của một người thu thập đồ cổ nào đó bên đại lục hay không.”

“Dựa theo cách nói của em thì có phải kế hoạch của chúng, cùng với kế hoạch của ba người đại lục theo lời nói của em, đều là cùng một món đồ hay không?”

“!” Nghe lời nói của Phương Trấn Nhạc, hô hấp của Gia Di trở nên dồn dập: “Rất có khả năng! Hồ tiên sinh chuẩn bị đưa món đồ về đại lục vào ngày mùng 9. Ông ấy bảo mấy thứ như đồ cổ, bất kể đặt ở đâu thì cũng chỉ để thưởng thức mà thôi. So với nhốt trong nhà mình bị long đong, chi bằng quyên tặng nó để cất giữ trong viện bảo tàng, sẽ khiến càng nhiều người được thấy nó… Đại lục đã liên lạc với ông ấy. Anh Nhạc có điều tra được Tom Trương sẽ hành động vào lúc nào không? Có tin tức cụ thể hơn không?”

“Anh sẽ đi điều tra, em chờ tin tức của anh.” Phương Trấn Nhạc quyết đoán nói. Sau khi nghe thấy Gia Di đáp lời, anh tranh thủ hỏi trước khi cô cúp máy: “Có phải em đã thức trắng đêm không?”

“… À, đúng thế.”

“Ngủ một giấc đi.” Phương Trấn Nhạc nói bằng giọng quan tâm.

“… Vâng.” Gia Di hít sâu một hơi, ngẩng đầu lên thì thấy mặt trời đã mọc ở đằng đông.

Sau khi cúp điện thoại, cô hít một hơi thật sâu. Sương sớm ban mai ẩm ướt tươi mát, cô vô thức rùng mình một cái.

Sương sớm ẩm ướt làm ướt ống quần và ống tay áo của cô.

Sau khi xoay người tìm đến chỗ mấy thành viên PTU và vệ sĩ, Gia Di kêu mọi người quay về biệt thự, nghỉ ngơi một lát trước đã.

Khi sắp trở về biệt thự, một thành viên PTU đi bên phải bỗng ghé lại gần Gia Di, hơi lưỡng lự một chút, nhưng vẫn cẩn trọng lên tiếng:

“Madam Dịch, nếu cô muốn làm gì thì cứ bảo chúng tôi đi làm. Mấy người chúng tôi sẽ chờ lệnh bất cứ lúc nào, tuyệt đối duy trì hành động của cô.”

Bước chân Gia Di chậm lại, nhìn lướt qua nhóm người đã giày vò suốt một đêm với mình. Mỗi người bị ánh mắt của cô dò hỏi cũng đều gật đầu không hề do dự, bày tỏ thái độ kiên định của họ.

Bình Luận (0)
Comment