Chương 305: Quá vẻ vang! Quá vinh dự!
Mà khởi bước từ cảnh sát mặc quân trang, cạnh tranh với đàn ông làm đến chức tổ trưởng thật sự rất ít.
Nếu Dịch Gia Di có thể nhờ cơn gió đông này, đồng thời được đề xuất thăng chức nội bộ cùng Phương Trấn Nhạc, cũng tham gia khảo hạch nội bộ và được sir Hoàng trực tiếp phê chuẩn qua cửa lên làm tổ trưởng, vậy đại khái có thể tính là nữ tổ trưởng trẻ tuổi nhất!
Quá vẻ vang! Quá vinh dự! Quá khiến mọi người tự hào về cô!
Đây cũng có thể trở thành một giai thoại, thậm chí có thể nói là nhân vật truyền kỳ.
Hiện giờ cái tên của Dịch Gia Di đã hoàn toàn lan truyền rộng rãi trong các cấp trên của cảnh sát Hương Giang, nữ cảnh sát một phát súng bắn chết Diệp Vĩnh Càn đã hoàn toàn bước qua khó khăn của việc lên làm tổ trưởng.
Cảnh ti Hoàng nhân cơ hội này không hạn chế, bỏ sót nhân tài, lời hứa này quá mức hữu lực, đủ để khiến người mừng rỡ đến ngất xỉu.
Khưu Tố San cũng cảm thấy hơi hoang mang thay Dịch Gia Di.
Đợi Phương Trấn Nhạc lên làm giám sát, Tiểu Gia Di sẽ thay thế, thăng chức nội bộ lên làm tổ trưởng, đây chẳng phải là chuyện ván đã đóng thuyền rồi sao!
Nhanh! Thật sự quá nhanh!
Khưu Tố San tấm tắc lấy làm lạ, nghĩ đến lại không nhịn được mà ngưỡng mộ.
Đúng là chậc chậc rồi lại cảm thán!
…
Đại hội biểu dương kết thúc, lãnh đạo và các đồng nghiệp ở đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức rời đi với tâm trạng phức tạp.
Người của CID vẫn ở lại văn phòng.
Bộ phận quan hệ công chúng định chụp thêm một vài bức ảnh giúp ba vị anh hùng này, một tổng cảnh ti như cảnh ti Hoàng cũng phải phối hợp chụp vài bức.
Sau khi chụp xong, sir Hoàng vẫy tay với Khưu Tố San: “Quá trình điều động Dịch Gia Di, tôi trực tiếp cho qua. Cuộc kiểm tra nội bộ và phỏng vấn cứ dựa theo công trạng và khảo sát công việc thực tế, bây giờ cô ấy là thám tử CID chính thức, cho dù là trên thực tế hay là trên quy trình.”
“Cảm ơn cảnh ti Hoàng.” Khưu Tố San vẫy tay với Dịch Gia Di, cùng nhau đứng trước mặt sir Hoàng hành lễ và cảm ơn.
Cảnh ti Hoàng nhìn Dịch Gia Di, gật đầu với vẻ khen ngợi lại tán thưởng, rồi trịnh trọng nói: “Một khi trở thành cảnh sát, cô sẽ phải gánh vác trách nhiệm nặng nề là bảo vệ người dân và bảo vệ pháp luật. Một sứ mệnh to lớn nhưng khiến người phấn chấn, một khảo nghiệm nghiêm khắc nhưng cực có giá trị. Nếu cô đã chuẩn bị chấp nhận thử thách này vậy cảnh sát chính là nghề nghiệp lý tưởng cho cô.”
“Yes, sir!” Dịch Gia Di đứng thẳng người, kính chào một cách cực kỳ có tiêu chuẩn.
Cảnh ti Hoàng mỉm cười, lại nói: “Hôm nay phải đi kiểm tra súng, tôi đã chào hỏi với bên đó rồi, mau lấy được súng phối của mình nhé.”
“Đã rõ, cảm ơn sir Hoàng.” Tay của Dịch Gia Di nắm huân chương trước ngực, gương mặt đỏ bừng, ánh mắt kiên định lại sáng ngời.
“Thể hiện cho tốt, lần sau tranh thủ gặp ở buổi họp lớn khen thưởng hàng năm!” Cảnh ti Hoàng cuối cùng cũng phấn chấn đẩy cửa nghênh ngang rời đi.
Dịch Gia Di đứng ở cửa, cúi đầu quan sát cẩn thận huân chương treo trước ngực, màu xanh lá cây xen kẽ với màu đen, ở giữa vẽ hai vạch đỏ, huân chương màu bạc được chạm khắc tinh xảo, lấp lánh ánh sáng dưới ánh mặt trời, vô cùng đẹp mắt.
Anh cả nhìn thấy huân chương Xuất sắc của cảnh sát Hồng Kông chắc chắn sẽ vô cùng kích động, Gia Như và Gia Tuấn nhất định sẽ giành nhau đòi đeo thử.
Dịch Gia Di nở nụ cười hạnh phúc và phấn chấn, hai tay giơ cao huân chương, cúi đầu hôn nhẹ một cái.
…
Tiếp đó sir Phương dẫn hai cấp dưới phối hợp với bộ phận quan hệ công chúng chụp ảnh, trong đó một bức ảnh ba người đồng loạt cầm súng nhắm vào ống kính được giám sát sir Quách của bộ phận quan hệ công chúng chọn trúng, gửi đến cho các tờ báo lớn như “Báo Nhật Minh” làm ảnh tiêu đề chính.
Các đồng nghiệp ở bộ phận quan hệ công chúng đã phát huy hết khả năng viết lách và bộ não tuyên truyền dư luận của họ, đồng thời kết hợp những thành tích gần đây của các bộ phận khác thuộc lực lượng cảnh sát Hương Giang làm thành một bài báo, công khai tuyên truyền hiệu suất cao và năng lực phá án bắt tội phạm của lực lượng cảnh sát Hương Giang.
Phối hợp với một tuần liền không ngừng đưa tin về cụ cướp lớn trên các kênh thông tin như báo chí, tivi, trong hơn nửa tháng tiếp theo, bầu không khí ở Hương Giang rất khác thường.