Chương 332: Tự phụ
Dịch Gia Di đi đến trước bảng trắng, nhìn chằm chằm vào từ ngữ bên trên, sau đó cầm cây bút đỏ trước đây mình vẫn luôn sử dụng đặt lên ba chữ “Tần Hồng Lương” này, tiếp đó không hề do dự mà dùng sức vẽ một vòng tròn to bên ngoài.
Vòng tròn đỏ quen thuộc xác định hung thủ.
Chú Cửu hít một hơi thật sâu, nhìn ánh mắt nghiêm túc và lạnh lùng của Dịch Gia Di, đột nhiên sinh ra cảm giác không biết là kính hay là sợ nữa, sau khi thở ra một hơi thật dài, ông ta lại hưng phấn hẳn lên.
Chú Cửu ngồi thẳng người, con người vẫn luôn lười biếng như thể mất hết toàn bộ hứng thú đối với toàn thế giới lại có tinh thần!
“Nếu chúng ta phát hiện ra kẻ bị tình nghi thứ hai ẩn giấu sâu hơn thì sao?” Dịch Gia Di đứng trước bảng trắng, cạch một tiếng đóng nắp bút ghi bảng màu đỏ lại, ánh mắt như đao lạnh liếc mắt nhìn tất cả mọi người.
“Tần Hồng Lương? Bạn cùng phòng là dancer múa cột cao ráo của Clara đó sao?” Tam Phúc vô thức đứng bật dậy.
“…” Lưu Gia Minh gãi đầu, nhìn Clara rồi lại nhìn Tần Hồng Lương với vẻ khó hiểu, bắt đầu cảm thấy đầu óc của mình không đủ dùng, làm thế nào mà kẻ bị tình nghi lại thêm một người nữa vậy?
“Đúng vậy.” Dịch Gia Di gật đầu, siết cây bút màu đỏ khoanh tròn, giống như khi đứng trong phòng họp giảng tài liệu Word cho đám người cảnh ti Hoàng, cô dần ngẩng đầu cao, chìm đắm vào trong những lời mình định nói, khí chất mềm mại trên người được sự tự tin và anh khí thay thế, khiến tất cả mọi người vô thức ngẩng đầu ngưỡng ngực, nhìn thẳng và chuyên tâm nghe lời của cô.
“Thứ nhất, nếu một người đã lau dọn toàn bộ căn phòng một cách sạch sẽ, vậy cô ta không có khả năng còn để lại nhiều manh mối đến vậy.
Hung khí trong bức ảnh này là quả cầu thủy tinh, dấu vân tay đã được lau sạch nhưng tại sao còn để lại vết máu? Hung thủ nghĩ chúng ta đều ngu hết hay sao? Làm sao chúng ta có khả năng không hiểu, cô ta cũng không sợ chúng ta tìm được hung khí vì cô ta đã lau hết toàn bộ dấu vân tay của mình. Hung thủ tự cho mình siêu phàm biết bao, trong chi tiết này đã thể hiện rõ sự tự phụ của cô ta.”
Dịch Gia Di viết hai chữ “tự phụ” lên bảng trắng làm điểm đầu tiên trong hồ sơ rồi tiếp tục nói: “Mọi người nhìn thấy mỗi một căn phòng của nạn nhân đều vô cùng sạch sẽ, sẽ lập tức nghĩ đến là nạn nhân Triệu Mỹ Ni là một người yêu sạch sẽ, sàn nhà chắc hẳn là cô ta lau, bàn ghế, sô pha chắc hẳn cũng do chính cô ta dọn dẹp.
Nhưng sau khi đến hiện trường khảo sát, chúng ta có thể phát hiện ra mấy nơi không bắt mắt như tủ quần áo của Triệu Mỹ Ni lại rất lộn xộn.
Lại nhìn bức ảnh chụp trong nhà của Triệu Mỹ Ni, bối cảnh bên trong cũng rất bừa bộn.
Tôi tin toàn bộ thám tử chắc hẳn đều sẽ sinh ra nghi ngờ giống như tôi: Một người rõ ràng lôi thôi sao lại cố tình dọn dẹp căn phòng trước khi chết chứ? Đương nhiên đáp án là không rồi.
Vậy một khả năng khác cho dù nghe qua có vô cùng kỳ quái nhưng chắc chắn chính là chân tướng: Sau khi hung thủ giết chết Triệu Mỹ Ni đã dọn dẹp toàn bộ căn nhà thay nạn nhân.
Không chỉ những nơi mà cô ta để lại dấu chân và dấu vân tay mà là toàn bộ căn nhà. Hung thủ lau sàn, lau bàn, dọn dẹp sô pha, gấp chăn, dọn dẹp toàn bộ những nơi mà cô ta có thể chạm tay vào.”
Tối qua Dịch Gia Di ngồi tra tài liệu cả tối, đọc được rất nhiều logic mấu chốt trong điều tra phá án, cũng học được một vài kiến thức tâm lý học.
Trong đó có một khái niệm quan trọng, đó chính là khi bạn muốn thuyết phục người khác hãy dùng từ ngữ ám thị người nghe đều cùng một nhóm với mình.
Ví dụ vừa rồi cô dùng câu “Tôi tin toàn bộ thám tử chắc hẳn đều sẽ sinh ra nghi ngờ giống như tôi,” hoặc là mới đầu cô nhận định trực giác của anh Tam Phúc.
Mấy câu này đều là để mọi người cảm thấy bọn họ giống như cô, cốt là muốn tẩy não người nghe trong nháy mắt, khiến bọn họ hoàn toàn thuận theo suy nghĩ của cô, tán đồng với cô.
Mắt thấy mọi người quả thật không phản bác quá mãnh liệt, cho dù có nghi ngờ cũng chỉ tự mình suy sét mà thôi, thế cũng đủ biết mấy thứ cô học được này đều hữu dụng.