Chương 339: Tôi lại nghĩ đến một vài chuyện
Gary nghe đến đây đột nhiên nhíu mày, truy hỏi: “Cô vốn đồng ý muốn hợp tác với Tần Hồng Lương sao?”
“Đúng vậy, có vấn đề gì sao thưa sir?” Chị Vân bị Gary nhìn chằm chằm mà hơi mất tự nhiên.
“Nhưng sau đó từ chối Tần Hồng Lương, đổi sang hợp tác với Triệu Mỹ Ni?” Gary nhíu chặt mày lại.
“Cũng không thể nói như vậy được, tôi cũng không nói nhất định sẽ hợp tác với A Hồng, chỉ là nói sẽ cân nhắc một chút thôi.” Chị Vân đảo tròng mắt, nói với vẻ khó tin: “Hả, các anh nghi ngờ A Hồng sao?”
“Chỉ là câu hỏi thường lệ, bây giờ tất cả những người mà Triệu Mỹ Ni quen biết đều phải tìm hiểu một chút.” Gary không muốn tiết lộ quá nhiều thông tin nên phủ định ngay.
Chị Vân nhìn anh ta với vẻ hơi nghi ngờ, nhưng thấy anh ta không muốn nói nhiều nên cũng không truy hỏi nữa.
“Nhưng sir, nếu nói như vậy, tôi lại nghĩ đến một vài chuyện.” Chị Vân nhớ lại cái ngày phát hiện ra thi thể của Triệu Mỹ Ni đó, mím môi bảo: “Mỹ Ni không phải một người rất thích sạch sẽ, ngày đó sau khi tôi đẩy cửa vào nhà, nhìn thấy nhà của Mỹ Ni sạch sẽ đến vậy còn tính trêu đùa, hỏi cô ấy có phải mời A Hồng tới nhà mình giúp dọn dẹp không. Sau đó phát hiện ra Mỹ Ni chết trong phòng ngủ cũng sợ muốn chết, cho nên mới quên nhớ ra suy nghĩ này.
Bây giờ nghĩ lại, sạch sẽ như vậy thật sự giống như A Hồng quét dọn ấy.”
Nói xong, đột nhiên chị Vân dừng lại, vội vàng che miệng, cười xua tay bảo: “Tôi nghĩ ngợi lung tung thôi, sir, câu này có thể không ghi lại được không?”
“Không sao, cô cứ nói theo sự thật là được, chúng tôi sẽ phán đoán.’ Gary hít một hơi thật sâu, trong lòng càng thêm tin chắc lời nói của Dịch Gia Di.
Lại truy hỏi vài câu nữa, Gary lật đến một trang mình gài vào trong sổ ghi, bên trên viết năm điểm lớn.
Anh ta cầm bút đánh dấu móc vào phía sau [Hai, động cơ gây án.]
…
Căn cứ theo thông tin mà club đêm Đại Lệ Viện cung cấp, Lưu Gia Minh rất nhanh đã tìm được người đàn ông đã ở cùng Tần Hồng Lương vào cái đêm mà Triệu Mỹ Ni bị giết.
Đồ Quý Sinh là một thương nhân bán cao su, không có sở thích cũng không có mục tiêu theo đuổi gì, trong cuộc sống chỉ còn lại kỹ thuật và dục vọng kiếm tiền.
Anh ta rất thích tới club đêm Đại Lệ Viện chơi, vì hào phóng nên tuy tướng ngũ đoản nhưng các cô gái vẫn rất thích anh ta.
Lưu Gia Minh tìm được Đồ Quý Sinh ở cửa hàng của anh ta, tuy cửa hàng này chỉ có hai tầng nhưng làm ăn rất phát đạt.
Đồ Quý Sinh mời Lưu Gia Minh lên tầng hai, hai người ngồi trước cái bàn trà rất lớn, vừa uống trà vừa nói chuyện.
Bàn trà được mài và chế tác từ gỗ thô cũ, vô cùng khí phách và đẹp đẽ, cốc trà và dụng cụ pha trà đều rất đầy đủ, rõ ràng Đồ Quý Sinh là một người rất biết hưởng thụ.
Thương nhân đều muốn dùng nhã ý để tẩy rửa hơi tiền trên người mình, cho nên trong cửa tiệm này có giá sách, có bàn trà, có đèn chùm phong cách Ý, nếu tất cả đều làm dựa theo kế hoạch của kiến trúc sư vậy nơi này chắc chắn là một cửa tiệm đẹp, chất lượng tốt.
Nhưng sự coi trọng về mấy thứ không có cách nào tách rời khỏi sự giàu có như đồ trang trí, hồ lô, tượng đá Tỳ Hưu, cửa chiêu tài cầu được từ chỗ thầy phong thủy vẫn phá hỏng chính chỉnh thể của trang trí.
Lưu Gia Minh quan sát đơn giản cửa tiệm, đã có vài phán đoán sơ bộ về con người Đồ Quý Sinh, cậu ta từ chối ý đồ hàn huyên của anh ta mà đi thẳng vào chủ đề chính, Đồ Quý Sinh chỉ đành ngượng ngùng đáp lời.
“Làm sao Tần Hồng Lương lại là bạn gái của tôi được, đàn bà ở chốn mua vui chỉ thích tiền của anh thôi.”
“Nhưng tôi quả thật vẫn luôn thể hiện ý tốt với Tần Hồng Lương, nhưng cô ấy rất ngạo mạn, vẫn luôn không để ý đến tôi cho lắm. Nhưng gần đây tôi học khôn rồi, cho tiền boa mà không để ý đến tôi có đúng không? Vậy tôi cũng không để ý đến cô nữa, xem cô làm thế nào? Kết quả thật sự hiệu quả, ha ha, sáng sớm hôm hai mươi tám ấy, cuối cùng cô ấy cũng không kiên nhẫn được nữa, đi theo tôi về nhà.”
Nghe đến đây, Lưu Gia Minh nhíu mày, sao nghe cứ cảm thấy kỳ lạ thế nhỉ?
Một dancer nữ chưa bao giờ từng đi khách, tại sao lần này lại đi?
Lại còn là sáng sớm hôm hai mươi tám ấy, có phải rất khả nghi không? Giống như đặc biệt chọn Đồ Quý Sinh làm bằng chứng ngoại phạm cho cô ta vậy.
“Hôm đó khoảng bốn giờ sáng chúng tôi đến nhà của tôi, khi ấy hình như tôi có nhìn giờ một chút, sau đó thì nói chuyện, tắm rửa, ha ha, còn nữa chính là tán tỉnh thôi, sir, anh có muốn nghe chi tiết không?”