Chương 525: Manh mối hỗn loạn 1
Giám sát của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức - Nhiếp Đại Dũng tạo thuận lợi cho CID, tự xưng là nước sông không phạm nước giếng.
Kết quả làm như vậy, tổ B – CID lại bắt hết người này đến người khác, trực tiếp bắt chuẩn xác từng tay buôn bán từ lớn đến nhỏ trên một đường dây.
Không chỉ giúp tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức thuận lợi lần ra các mối quan hệ từ trên xuống dưới trong đường dây phân nhánh này, mà còn hoàn toàn giúp đưa vào phòng thẩm vấn của CID, sau khi thẩm vấn xong còn vừa cười vừa mời tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức tới tiếp nhận. Các thám tử tổ B thậm chí còn bớt được thủ tục tạm giữ, chuyện còn lại là của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức, sau khi tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức tiếp nhận còn phải nói hai tiếng cảm ơn.
Hôm nay Nhiếp Đại Dũng tới dẫn tóc cạo nửa đầu đi, khi cấp dưới chụp mũ lên và áp giải người lên xe, anh ta còn quay đầu nói với Phương Trấn Nhạc: “Cảm ơn.”
Phương Trấn Nhạc gật đầu, cười dè dặt, bảo: “Không cần cảm ơn đâu sir Nhiếp, thuận tiện, thuận tiện mà thôi.”
“…” Nhiếp Đại Dũng cười ngượng vài tiếng rồi vội vàng rời đi.
Quá chọc tức người, CID quá chọc tức người.
Thấy Nhiếp Đại Dũng cùng các thành viên thuộc tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức lái xe rời đi, Lưu Gia Minh vừa cười vừa giang cánh tay khoác lên vai Gary, quay đầu nói với Phương Trấn Nhạc: “Anh Nhạc, hôm qua anh không nhìn thấy bộ dáng của Thập Nhất mỉm cười mượn lực đánh lực, nói cho giám sát Nhiếp á khẩu không trả lời được đâu, ha ha, rất uy phong đấy.”
Chú Cửu cắn que gỗ, lẩm bẩm phun ít vụn gỗ ra, lại cầm que gỗ xỉa răng, sau đó quay đầu đi theo mọi người vòng về văn phòng tổ B, vừa đi vừa nói chuyện với Phương Trấn Nhạc: “Cảm thấy vẫn rất vi diệu.”
“Sao lại nói vậy?” Phương Trấn Nhạc nhướn mày, còn tưởng chú Cửu có suy nghĩ mới gì liên quan đến vụ án.
“Thì… một phòng toàn đàn ông như chúng ta đứng sau lưng Thập Nhất, để cô ấy gánh vác sự việc, để cô ấy đi đàm phán với tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức, trấn an giám sát của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức, không cho người khác dắt mũi đi, đảm bảo công việc của chúng ta không bị ảnh hưởng… A, tâm trạng phức tạp quá.” Chú Cửu cắn que gỗ trong miệng, lại càm ràm: “Một niềm vui kỳ lạ, trước đây chưa từng trải nghiệm qua… có lẽ… sẽ nghĩ về bộ dáng lúc nhỏ đứng sau lưng mẹ đi, ha ha, nhưng cậu nhìn Thập Nhất mà xem, là một nữ hậu sinh cao gầy mà thôi.”
“Dịu dàng nhưng không yếu đuối.” Phương Trấn Nhạc nói.
“Là kiểu mama sẽ không cầm gậy đánh chửi em nhưng sẽ bảo vệ em, giúp em đưa ra chủ ý ấy.” Lưu Gia Minh nở nụ cười.
“Mạnh nhưng không ngang ngược.” Phương Trấn Nhạc lại bảo.
“Anh Nhạc, năm nay vẫn là ánh mắt của cậu tốt, lúc chúng tôi còn chưa chú ý đến ánh sáng của Thập Nhất thì cậu đã bắt đầu cân nhắc dẫn cô ấy đến tổ B rồi.” Chú Cửu cầm que gỗ nhỏ, lau khóe miệng rồi cười với Phương Trấn Nhạc.
“Đương nhiên rồi, ánh mắt của anh Nhạc tốt mới chọn trúng chúng ta chứ, ha ha.” Lưu Gia Minh lập tức bò lên theo.
“Cho nên muốn thăng chức thì thăng chức, chúng tôi đều rất phục Thập Nhất. Thập Nhất cũng có thể chăm sóc tốt tổ B, cậu thì sao, tương lai rộng mở, sau này nói không chừng còn lên làm tổng cảnh ti, sở trưởng ấy chứ. Ha ha, đừng lo cho chúng tôi làm gì.” Đột nhiên chú Cửu thả chậm tốc độ bước, ông ta ngẩng đầu, vừa cười vừa nhìn Phương Trấn Nhạc, trong nháy mắt ánh mắt ấy trở nên ôn hòa, mang theo vẻ hiền hòa của trưởng bối.
“Đúng đó, anh Nhạc, không có trà chiều cũng không sao, bọn em cũng nên giảm béo rồi.” Lưu Gia Minh vỗ da bụng, cũng phụ họa.
Phương Trấn Nhạc giơ cánh tay vỗ lên chú Cửu ở bên trái, cũng vỗ Lưu Gia Minh ở bên tay phải, anh mỉm cười, cũng không nói thêm gì cả nhưng khi ngẩng đầu, trong ánh mắt phản chiếu tia sáng, đôi mắt hơi híp lại, vẻ mặt rõ ràng cũng đã nhu hòa hơn.
…
Tiễn cái đám ngu ngốc liên tiếp chuyển thầu này đi, các thám tử tổ B lại thẩm vấn phú hào đã làm chuyện ngu xuẩn Châu Tân Hội này.
Suốt toàn bộ quá trình ông chủ Châu không nói gì cả, chỉ mỉm cười đợi đội luật sư của mình.
Một nhóm người Phương Trấn Nhạc ngồi với ông chủ Châu hơn nửa tiếng, đợi sau khi đội luật sư của đối phương tới nơi, Phương Trấn Nhạc mới giao công tác kết nối ông chủ Châu với đội luật sư của ông ta cho Khưu Tố San xử lý.