Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 577 - Chương 577 - Thái Lam Tới Thăm Quán 3

Chương 577 - Thái Lam tới thăm quán 3
Chương 577 - Thái Lam tới thăm quán 3

Chương 577: Thái Lam tới thăm quán 3

Còn tưởng là bị điểm danh, phải qua đó làm báo cáo với vị trưởng quan nào đó, nào ngờ người mà sir Quách giới thiệu không phải trưởng quan mà là một Thái Lam tiên sinh trong giới giải trí.

Tuy rằng kiếp trước Dịch Gia Di chỉ biết Kim lão tiên sinh trong tứ đại tài tử Hương Giang nhưng cũng đã từng nghe nói tới vị Thái Lam tiên sinh này rồi, vừa nghe được lập tức mừng rỡ, cơm cũng chẳng buồn ăn.

Sir Quách thấy vẻ mặt của cô nhiệt tình, dứt khoát gọi cô ngồi bên cạnh Thái tiên sinh, mọi người cùng nhau ăn cơm, thuận tiện còn có thể giúp người ta giới thiệu mấy món ăn này được nấu thế nào, có chỗ nào hơn người hoặc có chuyện xưa thú vị gì.

Dịch Gia Di cười tươi như hoa nở chuyển bát đũa của mình qua, ngồi bên cạnh Thái Lam tiên sinh, đảm nhận chức hướng dẫn viên nhỏ trên bàn cơm.

Thái Lam xưa nay thích nói chuyện với người trẻ tuổi, cho rằng người trẻ tuổi có trí tưởng tượng phong phú nhất và vô hạn nhất, hơn nữa còn có thể thông qua cái nhìn của người trẻ tuổi để nhìn thấy diện mạo mới của thế giới, cho nên nói chuyện với Dịch Gia Di rất ăn ý.

Khi nếm thử món gạch cua dầu cua, một đôi mắt không to của Thái tiên sinh híp lại thành đường kẻ, trông có vẻ cực kỳ hưởng thụ.

Đầu bếp thích nhất là nhìn thấy thực khách yêu mến tác phẩm của mình không rời tay, Dịch Gia Di nhìn thấy dáng vẻ này của Thái tiên sinh, tuy rằng bản thân chỉ là một người đưa ra sáng kiến chứ không phải đầu bếp nấu ăn chính nhưng trong lòng vẫn vui như hoa nở.

Cô hưởng thụ cảm giác thành tựu này, vừa cười vừa hỏi: “Ông Thái có biết trong nước xốt này chọn dùng những nguyên liệu gì để khử mùi tanh của cua không?”

“Là gừng sao?” Thái Lam vừa chép miệng vừa quay đầu hỏi.

Dịch Gia Di lắc đầu: “Là vỏ quýt!”

“!” Thái Lam chợt trừng mắt nhìn, vội vàng cúi đầu nếm thử, quả nhiên dần dần thấp thoáng nếm được một chút hương quýt đắng gần như không có từ trong vị tươi ngọt của thịt cua và mùi rượu thơm hơi cay.

“Mỹ thực gia chân chính lại ở trong đội cảnh sát Hương Giang.” Thái tiên sinh vừa cảm thán vừa duỗi ngón cái hơi mập, dính nước xốt cua say rượu lên.

Dịch Gia Di vội cười, xua tay: “Ta chỉ là tay gà mờ, biết nghĩ lung tung chứ không biết nấu, anh cả tôi và Tôn Tân mới là đầu bếp xuất sắc chân chính.”

“Món cua say rượu này của các cô ngoại trừ vỏ quýt ra còn dùng loại gia vị nào nữa? Là chọn hấp trước ướp sau hay là ướp trước hấp sau?” Thái Lam vừa cẩn thận gỡ cua, vừa tò mò hỏi.

Tuy rằng cua đồng nhỏ nhưng được cọ rửa rất sạch sẽ, cho dù là lông trên càng cua hay là kẽ vỏ cua đều được cọ ra màu gốc, không dính một tí cáu bẩn nào.

Lúc gỡ thức ăn ra nhai cũng không hề có gánh nặng tâm lý, có thể to gan nếm thử món ngon.

Nhớ trong [Hồng Lâu Mộng] cũng có tình tiết tổ chức bàn tiệc vây quanh cà ra, những món thức ăn, điểm tâm đều là để phối hợp với con cua, khử tanh giữ tươi, ăn rất tinh tế và xa hoa, cuối cùng thậm chí còn phải rửa tay bằng bột đậu hỗn hợp…

Bây giờ ngồi ở Dịch Ký ăn cua, ngược lại giống như đích thân hưởng thụ loại trải nghiệm vừa xa xỉ vừa nhã nhặn này, có điều, ở đây không quá xa xỉ, chỉ có nước vỏ quýt để rửa tay chứ không có bột đậu hỗn hợp để rửa tay, ngược lại cũng vừa vặn thích hợp, nhấn mạnh vào món ngon và trải nghiệm món ăn, không phô trương lãng phí, đây là một ưu điểm.

“Ông thái nếm ra được mấy vị?” Dịch Gia Di sẽ không nói cho ông ta cách làm cua say rượu của nhà mình, nhưng vì muốn mời Thái tiên sinh giúp quảng cáo Dịch Ký, cô vẫn lấy ra tương đối thành ý khi tán gẫu cùng ông ta.

“Tôi nếm được hương rượu, còn có vị ngọt, ừm… có phải còn có đại hồi và vỏ quế không?” Thái Lam nghiêng đầu nếm cẩn thận, chớp mắt cái đã gặm hết sáu cái càng cua.

Tuy rất nhiều người ăn cua đồng ngại phiền phức nên không thích ăn càng chua ít thịt, nhưng đã ăn quen cua đồng thì càng cua lại rất hấp dẫn, có thể gặm như cắn hạt dưa, cũng có cái thú vị khác của nó.

“Không sai.” Dịch Gia Di dựng ngón cái: “Chẳng qua, rượu dùng ở đây cũng không phải rượu nấu ăn là rượu trắng mà chúng tôi thường dùng, mà là rượu hoa điêu nhiều năm thượng đẳng. khi chế biến vừa phải đun lửa nhỏ rượu hoa điêu để nó ngấm vào trong các nguyên liệu khác, vừa không thể đun quá lâu làm bay sạch hương rượu, thế lửa và thời gian đều phải nắm thật chuẩn xác.

Bình Luận (0)
Comment