Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 619 - Chương 619 - Không Ngủ Được Và Mua Mua Mua 3

Chương 619 - Không ngủ được và mua mua mua 3
Chương 619 - Không ngủ được và mua mua mua 3

Chương 619: Không ngủ được và mua mua mua 3

Dụng tâm tuyệt vời của Gia Như trên mấy chi tiết này không chỉ thể hiện ở phương diện chỉn chu bản thân, mà cũng thể hiện ở phương diện chăm sóc gia đình, chăm sóc anh chị và em trai.

Cho nên cái vợt tennis của Gia Tuấn là cái đẹp mắt nhất trong toàn lớp. Gia Như đã dùng sơn móng tay của cô ta sơn xen kẽ lên khung vợt cũ đến bạc màu và bong tróc, thoạt nhìn lại như cái hoàn toàn mới.

Đợi đến khi đống sơn móng tay này loang lổ rồi, Gia Như sẽ ngồi trên sô pha cạy rụng vỏ sơn móng tay, hòng tô màu mới lên, vẽ ra hoa văn mới.

Ở trường học thật sự có rất nhiều người cho rằng bạn học Dịch Gia Tuấn tuần nào cũng đổi vợt tennis mới.

Cho nên khi Dịch Gia Di làm văn chức, bên trong đồng phục lại có một cái túi áo nhỏ, vị trí ngay ở ngực, là một cái túi áo trong có đường viền hoa màu hồng phấn. Gia Như đã khâu nó, nói là trong này có thể đựng ít tiền lẻ, là một chỗ bí mật.

Sau khi sơn tường ở đầu giường Dịch Gia Di tróc ra, không chỉ không vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy mảng tường loang lổ, mà ngược lại sẽ nhìn thấy mấy đóa hoa hướng dương nhỏ, là Gia Như lặng lẽ dùng phương pháp vẽ màu acrylic học được trong tiết mỹ thuật ở trường học, sau khi tan học ngồi xổm ở đầu tường nhìn báo rồi vẽ.

Cho nên ngay cả đồ cũ đặt tạm thời trước cửa Dịch Ký, khi buộc dây thừng toàn thắt nơ con bướm.

Cho nên, mỗi một cốc trà sữa bán được từ tay Gia Như ở Dịch Ký đều sẽ tặng thêm một tờ giấy gấp thành hình trái tim.

Cho nên mỗi lần sau khi Gia Như lau bàn, chiếc khăn lau được đặt về nhà bếp đều sẽ được gấp vuông vắn lại như miếng đậu hũ.

Cho nên, bây giờ Dịch Gia Di một đường ra ngoài cùng Gia Như, trong tay lại xách một chiếc túi nhựa độc nhất vô nhị. Tuy rằng nó vốn có lỗ thủng nhưng Gia Như đã vẽ một mặt cười lên trên tờ giấy nhỏ để chặn lỗ thủng đó, lại dùng băng dính trong suốt dán kín lại. Thay hình đổi dạng, không chỉ không còn là túi nhựa rách mà ngược lại biến thành túi nhựa biết mỉm cười với người đi đường.

Dịch Gia Di nắm tay em gái, xách chiếc túi mỉm cười đi vào nhà sách.

Hai chị em mỗi người một ngả vào trong nhà sách, một người vòng đến khu tạp chí thời thượng, một người vòng đến khu tài liệu dạy học hiếm có.

Vốn chỉ là định mua mấy quyển sách rồi đi, nào ngờ vừa lật sách ra đã không buông xuống được, Dịch Gia Di dựa lên giá sách đọc hơn một tiếng, chân mỏi rồi mới phát hiện ra thời gian trôi qua nhanh như vậy.

Cô vội bộp một tiếng gập quyển [Sách tranh sự thay đổi của thi thể] trong tay lại, lại lấy [Phân tích các vụ án chưa giải quyết hàng đầu trong và ngoài nước] [Báo cáo pháp y: Cái chết dạy chúng ta những gì] và [Thần thám tâm lý: FBI tự thuật] bỏ vào túi.

Sau khi tìm được Gia Như, một đường thanh toán sách mà hai chị em đã nhìn trúng, cộng thêm một quyển [Một tuần học tiếng Quảng Đông] mua cho Tôn Tân, bốn quyển tài liệu học mua cho Gia Tuấn, hai quyển sách học nổi tiếng toàn bằng tiếng Anh cho Đinh Bảo Thụ và sách phổ cập kinh doanh cùng sách dạy nấu ăn mua cho anh cả.

Khi chuẩn bị rời đi, Gia Như và Dịch Gia Di châu đầu ghé tai, hai chị em vỗ đầu nghĩ ra một chủ ý hay: Đặt một giá sách tại góc chưa được sử dụng tới giữa quầy thu ngân và bàn ăn của Dịch Ký.

Có thể cung cấp sách cho các thực khách đến giờ dùng bữa hoặc là đợi bạn bè, đợi lên món hoặc là một mình ăn trà chiều.

Mỗi tháng mua hai quyển sách báo đặt vào đây, mỗi ngày đặt thêm một tờ báo vào, dần dần cũng trở thành góc đọc sách rất khách quan.

Đợi khi giá sách nhỏ không đựng được nữa còn có thể đào thải sách cũ và báo cũ, tặng cho hàng xóm và một vài trường tiểu học khó khăn hơn.

Đương nhiên, nói là thêm một cảnh cho Dịch Ký, tăng phúc lợi cho thực khách nhưng trên thực tế vẫn là làm một kế hoạch cải thiện cho Bảo Thụ, Gia Tuấn, Tôn Tân và Gia Như.

Mỗi tháng chí ít đọc hai quyển sách, nước chảy đá mòn sẽ khiến các bạn nhỏ tập thành thói quen đọc sách, tích lũy kiến thức.

Cho nên thực khách có thích đọc hay không thì mấy người trẻ tuổi trong tiệm mỗi tháng nhất định phải đọc sách.

“Vậy có thể mua một vài quyển sách thời thượng được không?” Gia Như nhướn mày đưa ra câu hỏi.

“Đương nhiên có thể, nâng cao thẩm mỹ của mọi người cũng là một chuyện rất có ý nghĩa. Chẳng qua mấy sách báo lá cải thì không được.” Dịch Gia Di lập tức nghiêm mặt, bày ra bộ dáng chị cả.

Bình Luận (0)
Comment