Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 648 - Chương 648 - Bắt Hung Thủ Trong Bình 3

Chương 648 - Bắt hung thủ trong bình 3
Chương 648 - Bắt hung thủ trong bình 3

Chương 648: Bắt hung thủ trong bình 3

Nếu hung thủ muốn chạy cũng phải qua một cánh cửa nào đó của xã khu, chỉ cần phía cảnh sát chặn toàn bộ cửa lớn vậy chính là bắt ba ba trong bình, cho dù nghi phạm có thể chạy đến đâu, chỉ cần anh ta không biết bay thì nhất định sẽ bị bắt lại.

Sau khi chặn ở cửa nam trùng hợp gặp được hai viên cảnh sát mặc quân trang, Dịch Gia Di lại tạm thời sai hai người đi chặn cửa bắc và cửa đông, lần này bốn cửa đều bị chặn, nghi phạm mọc cánh cũng khó mà bay qua.

Sau vài phút, Dịch Gia Di canh chừng ở cửa nam nghe thấy tiếng hỗn loạn, sau đó chỉ thấy Tam Phúc đuổi theo nghi phạm vậy mà lại một đường chạy về phía mình.

Hiểu rõ là Tam Phúc cố tình dồn người tới, Dịch Gia Di nghiến răng nghiến lợi, bày sẵn trận địa đón quân địch.

Dân chúng xung quanh kinh hoàng nháo nhào tản ra, nữ tổ trưởng duỗi chân đứng trước cửa sắt của khu cộng đồng, cuối cùng rút súng giơ ngang trước mặt.

Sau khi nhắm thẳng vào hung thủ, cô nhíu mày trừng mắt, quát to một tiếng vô cùng có lực chấn nhiếp: “Cảnh sát điều tra án, lập tức đứng lại ngay, bằng không tôi sẽ nổ súng!”

Hoàng Tường Kiệt lòng dạ độc ác nhưng anh ta không phải thằng ngu.

Không ngờ đến sẽ gặp được các cảnh sát tới quán dùng bữa vào lúc này, càng không thể ngờ tới có người sẽ nhìn thấu điểm kỳ lạ trong cửa hàng của anh ta.

Lúc chạy trốn, trái tim anh ta đã dần trùng xuống, mặt trời quá sáng, cho dù anh ta có hiểu khu cộng đồng này đến thế nào đi chăng nữa, nhưng không thoát khỏi tầm mắt của các cảnh sát thì cũng có tác dụng gì.

Điều may mắn duy nhất chính là cầu nguyện cửa tò vò của khu cộng đồng vẫn mở rộng như cũ, anh ta vòng mấy vòng là có thể thoát ra.

Nhưng ngay khi nhìn thấy nữ cảnh sát đã nghi ngờ nhân bánh bao xá xíu của anh ta đầu tiên bày ra tư thế giương súng, mở chốt bảo hiểm, niềm hy vọng duy nhất trong lòng anh ta cũng bị hủy diệt.

Mặc dù tay phải vẫn nắm chặt con dao nhưng anh ta lại không có lá gan sử dụng nó vào lúc này.

Đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, anh ta hiểu rằng bây giờ chống đối cảnh sát vậy lúc dùng bạo lực bắt trói sẽ chỉ khiến tình hình của mình trở nên càng gay go hơn.

Mà nếu phối hợp với cảnh sát, sống chết không chịu thừa nhận, có lẽ còn có một chút khả năng sống sót.

Thiên thời địa lợi nhân hòa cả ba cái anh ta đều không chiếm được, bàn tay cầm dao hơi buông xuống, tốc độ chạy cũng giảm dần, trên gương mặt xuất hiện vẻ chần chừ.

Dịch Gia Di lập tức hô với Tam Phúc đuổi theo phía sau Hoàng Tường Kiệt: “Bắt anh ta lại!”

Sau đó tay trái của cô gỡ còng tay, sau khi nhìn thấy Tam Phúc lao tới tước con dao phay trong tay Hoàng Tường Kiệt đi, bắt chéo hai tay anh ta sau lưng rồi ấn xuống mặt đất, cô mới cất súng đi, nhanh chóng đi lên còng hai tay Hoàng Tường Kiệt lại.

“Áp giải về cục cảnh sát, trước nhốt vào phòng thẩm vấn.” Dịch Gia Di vỗ lên vai Tam Phúc, sau đó chạy bước nhỏ về quán cơm Tiên Ký.

Hoàng Tường Kiệt bị Tam Phúc mạnh mẽ xách dậy, bả vai bị xô đi, khi lảo đảo bước lên, anh ta quay đầu nhìn bóng lưng đang chạy nhanh về phía Tiên Ký kia.

Mái tóc ngắn bị gió thổi bay khi chạy để lộ ra cái cổ mảnh khảnh.

Hoàng Tường Kiệt híp mắt, khi bị áp giải cúi đầu đi ra ngoài, yết hầu của anh ta di chuyển, giống như đột nhiên nhìn thấy thức ăn khiến cho khẩu vị của anh ta tăng lên, nước miếng tiết ra, không thể không dùng sức nuốt xuống.

Khi chạy về sân sau của Tiên Ký, Dịch Gia Di nhìn thấy giám sát Wagner đang nhét hai tay vào túi quần canh chừng ở cửa sân sau.

Chú Cửu canh ở cửa trước, còn anh ta canh ở cửa sau, trong lúc sự việc xảy ra, bọn họ đã phong tỏa hiện trường, không để cho bất cứ một người nào rời khỏi quán cơm này.

“Sir…” Dịch Gia Di thở hổn hển đi tới trước mặt anh ta, cô ngẩng đầu lên, lồng ngực phập phồng dữ dội.

Wagner liếc mắt nhìn ra phía sau cô, đã từ trong vẻ mặt của cô và tình hình một mình quay trở về đoán ra được hiện trạng nghi phạm đã thành công bị bắt lại và mang về cục cảnh sát.

Anh ta hơi nhường cửa, ra hiệu cho cô đi vào đồng thời thấp giọng hỏi: “”Giải thích một chút đi.”

Dịch Gia Di hít một hơi thật sâu, quay đầu nhìn thẳng vào đôi mắt đã có nếp nhăn bò lên đó của Wagner, hơi mở rộng bả vai, ưỡn ngực, không hề sợ vẻ mặt khá là nghiêm túc của anh ta, cô nhẹ nhàng thở ra rồi thong thả nói: “No problem, sir.”

Bình Luận (0)
Comment