Chương 683: Sir Hứa, anh không cần giải thích đâu
“Ngược lại Cường chân to chết khá nhanh gọn, xét từ tình hình thương tích phát triển trên người bà ta đều là bị thương trước khi chết. Nguyên nhân chết là do mất máu quá nhiều, vết thương chí mạng ở phần chân, hung thủ dùng dao phay cắt thịt trên chân bà ta dẫn đến mất máu nghiêm trọng.”
Dịch Gia Di gật đầu, nghiêm túc ghi lại.
Đám người chú Cửu đứng bên cạnh mà sắc mặt dần nặng nề tối tăm.
“Trong vật chứng mà bộ phận giám định thu thập được, con dao số một phù hợp với hình tượng hung khí của tôi.”
Hứa Quân Hào rút một bản fax trên cái bàn nhỏ bên cạnh ra, chỉ vào con dao số một trên đó.
“Đã hiểu.” Wagner đáp lời.
“Vết thương này, còn có ở đây, ở đây… là vết thương do vũ khí cùn gây ra, phù hợp với hung khí số hai.” Hứa Quân Hào dẫn các thám tử tới trước giường giải phẫu của nạn nhân nữ, nghiêm túc chỉ cho mọi người xem một vài vết thương đã hoàn toàn biến dạng.
Tam Phúc khoanh tay đứng bên cạnh, nhíu mày phân biệt những vết thương bầm tím này dựa theo miêu tả của sir Hứa.
Sau khi được sir Hứa giải thích về toàn bộ vết thương đã phát hiện ra, mọi người mới ý thức được sáu hung khí mà bộ phận giám định thu thập được đều từng được dùng lên người nạn nhân nữ.
Khó có thể tưởng tượng ra được rốt cuộc bà ta đã làm thế nào để chịu đựng qua một khoảng thời gian cuối đời này.
“Khối thi thể của bà ta cũng coi như hoàn chỉnh, phần bị mất cũng không nhiều. Còn thi thể của nạn nhân nam thì khá khó ghép, có rất nhiều khối thi thể đã không tìm lại được. Các anh hiểu ý của tôi chứ?”
Hứa Quân Hào đi về bên giường giải phẫu của Cường chân to, quay đầu hỏi các thám tử.
“Hiểu, sir Hứa, anh không cần giải thích đâu.” Tam Phúc vội xua tay, nói đến đây là đủ rồi, mọi người đều hiểu cả.
“Ừm.” Hứa Quân Hào lại lần lượt giới thiệu vết tích trên thi thể tàn tạ của Cường chân to lần lượt chứng minh cho điều gì: “…. Vết thương chí mạng ở đây, động mạch cổ bị chặt đứt.
Mấy vết thương này phần lớn đều tạo thành sau khi đã chết, các anh nhìn một dao này xem, trực tiếp bổ phập vào trong da thịt, để lại vết chém chéo như vậy trên xương… Toàn là vết chặt tạo thành mang tính trút giận, có thể nhìn ra được hung thủ cực kỳ thù hận nạn nhân này.”
“Đã hiểu.” Dịch Gia Di gật đầu, quay mặt qua lại phát hiện ra không chỉ mình đang làm ghi chép, mà nhân viên trợ lý đã giúp đưa các dụng cụ như kéo cho sir Hứa khi anh ta giải phẫu và xử lý thi thể vừa rồi cũng đang làm ghi chép.
Cô tò mò thò đầu qua nhìn, chỉ thấy trên vở đối phương không chỉ ghi lại phán đoán của sir Hứa mà còn vẽ phác thảo (khối) thi thể, cũng đánh dấu vết thương trên hình vẽ.
“Lát nữa tôi có thể mượn ghi chép của anh để sao chép lại được không?” Dịch Gia Di không nhịn được mà mở miệng.
Nói ra rồi mới phát hiện ra mình lại phạm phải tật xấu tập thành trong chín năm giáo dục bắt buộc.
Loại thôi thúc mượn ghi chép của học bá này quả thật không thể nhịn được mà.
“Được.” Kỹ thuật viên trợ lý có hơi ngại ngùng gật đầu.
“Từ mức độ thối rữa của hài cốt, đầu, chân tay, không chỉ có thể phán đoán ra thời gian tử vong của nạn nhân mà còn có thể nhìn ra thời gian nạn nhân bị vứt bỏ và chôn cất.
Nạn nhân nam được xác định là Vi Ân Cường có biệt hiệu là Cường chân to, nạn nhân nữ được xác định là Lưu Mỹ Quyên, vợ của Vi Ân Cường. Sau khi nạn nhân nam chết đã bị vứt qua một bên khoảng bốn ngày mới được chôn xuống đất. Chôn trong đất khoảng bốn ngày.
Nạn nhân nữ đại khái được chôn xuống đất khoảng một đến hai ngày sau khi tử vong, thời gian chôn trong đất tương đương với nạn nhân nam, chắc hẳn cũng là bốn ngày.
Nói cách khác, sau khi nạn nhân nam chết và bị vứt trong hầm ngầm bốn ngày đã được chôn xuống lòng đất khu vực mà Vi Niệm Doanh bị khóa cùng một lúc với nạn nhân nữ.
Tôi tin kết quả xét nghiệm thành phần đất của bộ phận giám định cũng có thể chứng thực phán đoán của tôi.”
Hứa Quân Hào quay đầu đối diện tầm nhìn với Dịch Gia Di một cái rồi lại nhìn về phía chuyên gia tâm lý học tội phạm Tannen theo qua đây, lẩm bẩm: “Về phần anh ta chôn cất như vậy là xuất phát từ tâm lý gì sẽ do các anh phán đoán vậy.”
Là để trút cơn hận đối với Vi Niệm Doanh nên mới chôn cha mẹ cô ta ngay bên dưới không gian mà cô ta ở, hoặc đây cũng là một trong những thủ đoạn “ngược đãi” của hung thủ, anh ta không dám làm ra phán đoán gì.
“Đã hiểu.” Tam Phúc gật đầu đáp lời.
“Vất vả rồi.” Wagner nhận đơn báo cáo mà kỹ thuật viên trợ lý pháp y đưa qua.