Chương 729: Cục diện dần sáng tỏ 7
Đợi khi Wagner ra khỏi văn phòng mình và vòng về văn phòng tổ B, Dịch Gia Di đang cầm bút viết bốn chữ lên bảng trắng: [Động cơ gây án].
Wagner khoanh tay đứng bên cửa, quay đầu nhìn về phía chú Cửu, Từ Thiếu Uy vẫn còn ngồi trong văn phòng và viện trợ Phương Trấn Nhạc ngồi lên bàn, mở miệng nói: “Nếu ‘ma túy đá’ giấu bên trong cái cúc áo được nạn nhân siết chặt ở đầu ngón tay khi còn sống là mấu chốt tử vong của anh ta như tổ trưởng Dịch đã nói vừa rồi, vậy chúng ta có thể suy đoán đơn giản xung quanh ‘ma túy đá’.”
“Sau khi bán ‘ma túy đá’ đã nuốt luôn tiền làm của riêng?” Gary hơi nhíu mày, nếu là quan hệ giữa người có quyền lực và người bị khống chế vậy loại chuyện này rất có khả năng đấy chứ.
Dịch Gia Di nghiền ngẫm một lúc, cứ cảm thấy nuốt luôn tiền làm của riêng này hình như không được phù hợp với “ăn cây táo rào cây sung” mà chú Nghiệp đã trách mắng nạn nhân Thu Tử kia.
“Tôi nghe nói mấy tên lưu manh ‘bán ma túy’ này ít nhiều gì đều sẽ nuốt một ít tiền đại ca. Pháp luật không trị tội quần chúng, hung thủ chắc hẳn không đến mức giết người chỉ vì thế thôi đâu.” Chú Cửu lắc đầu phủ nhận lời của Gary, sau đó suy đoán: “Liệu có khả năng nạn nhân đã trộm hàng của đại lão không?
Chẳng qua chỉ phát hiện được một ít ‘ma túy đá’ trong cúc tay áo của nạn nhân mà thôi, không phát hiện ra được nhiều hơn trong nhà cậu ta, nếu là trộm đi vậy sẽ giấu ở đâu?”
“Vẫn phải nghĩ cách cạy miệng mấy người ở bên cạnh Thu Tử thôi, bọn họ chắc chắn biết một vài thứ!” Gary dùng sức đấm lên bàn một cái, vừa nghĩ đến bộ dáng qua loa có lệ, không phối hợp của mấy người đó khi anh ta và Lưu Gia Minh đi tìm bọn họ thu thập khẩu cung là thấy tức rồi.
Mọi người tiếp tục liên tưởng, lần lượt sàng lọc các loại khả năng.
Nhưng thảo luận càng nhiều, ngược lại càng loại trừ nhiều suy đoán hơn.
“Phải có gan nghĩ đến thứ mà người khác không dám nghĩ.” Dịch Gia Di nhíu mày không ngừng hồi tưởng lại cảnh tượng trong dòng chảy hình ảnh, đột nhiên quay đầu hỏi Từ Thiếu Uy vẫn luôn ngồi trong góc không nói gì: “Anh cảm thấy là vì cái gì?”
Gary, chú Cửu và Wagner lập tức dừng thảo luận, Phương Trấn Nhạc cũng rút mình khỏi suy nghĩ trong đầu, giống những người khác cùng nhìn về phía Từ Thiếu Uy.
Từ Thiếu Uy dường như đang nghĩ ngợi điều gì đó, đột nhiên nghe thấy Dịch Gia Di điểm danh mới ngẩng đầu lên.
Trong đôi mắt của anh ta vẫn phủ kín vẻ hoang mang mờ mịt, im lặng một lúc mới hơi hắng giọng, mở miệng đáp: “Mọi người đoán tới đoán lui cứ cảm thấy mấy động cơ này không đủ để khiến một người có quyền lực vừa có lý trí vừa đủ khắc chế giết người.
Dù sao cho dù là một loại thủ đoạn giết người để thể hiện sự mạnh mẽ, cũng có thể từ đó chấn nhiếp người khác, nhưng suy cho cùng vẫn không phải một thủ đoạn hay, sẽ dụ cảnh sát tới, cũng sẽ rước tới phiền phức cho mình.
Cho nên vẫn cần một lý do mạnh hơn thế, khiến ông ta dù có mạo hiểm cũng phải giải quyết nạn nhân.”
Dịch Gia Di gật đầu, nhìn Từ Thiếu Uy với ánh mắt cổ vũ, ra hiệu cho anh ta nói tiếp.
Từ Thiếu Uy trao đổi ánh mắt ngắn ngủi với những người khác rồi mới thu tầm nhìn lại, chỉ nhìn chằm chằm vào ngón tay mình: “Liệu có khả năng, thật ra nạn nhân Vương Tân Thu là người chỉ điểm của phía cảnh sát, vì là người hỗ trợ cảnh sát, muốn một hơi tiêu diệt sạch tổ chức này cho nên mới cần phải giết người nghiêm trọng như vậy.
Hơn nữa, trước đó chú Cửu có nhắc đến giết gà dọa khỉ, nếu Vương Tân Thu là người chỉ điểm, vậy rất hợp lý rồi.
Hung thủ muốn giết chết Vương Tân Thu để cảnh cáo tất cả mọi người đừng làm người chỉ điểm của cảnh sát, đừng phản bội ông ta, bằng không kết cục sẽ rất thảm.
Đồng thời…”
Từ Thiếu Uy hơi dừng lại, nâng mắt nhìn về phía Dịch Gia Di, trong ánh mắt dường như không được chắc chắn cho lắm.
Dịch Gia Di gật đầu với anh ta, cũng giống như khi Phương Trấn Nhạc cổ vũ cô, mỉm cười và ủng hộ anh ta.
Lúc này, Từ Thiếu Uy mới nói tiếp: “Trước đó tổ trưởng Dịch và sir Phương đều nhắc tới ‘quyền lực’, đây là từ khóa trong hồ sơ của chuyên gia tâm lý học tội phạm về hung thủ của vụ án hai mẹ con bị giết tại thị trấn nhỏ nước Anh.
Tôi nghĩ, nếu nạn nhân là người chỉ điểm, vậy hung thủ không chỉ muốn thể hiện sự lớn mạnh của mình với thế nhân thôi đâu.
Ông ta có đối tượng để thể hiện cơ bắp càng rõ ràng hơn.”
“Phía cảnh sát.” Dịch Gia Di nhướn mày.
Từ Thiếu Uy gật đầu: “Nói một cách chính xác, có lẽ là tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức.”