Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 747 - Chương 747 - Tổ B Đoàn Kết 2

Chương 747 - Tổ B đoàn kết 2
Chương 747 - Tổ B đoàn kết 2

Chương 747: Tổ B đoàn kết 2

Wagner cũng không mảy may dao động, anh ta ở bộ phận khiếu nại nhiều năm như vậy rồi, am hiểu nhất chính là giải quyết việc chung. Ở trước mặt công việc, tất cả tình cảm cá nhân đều không còn quan trọng đến vậy.

Anh ta lắc đầu, nở nụ cười, cứ chặn ở hành lang bất động như vậy, từ đó thể hiện sự kiên trì của mình.

Dương Tông Lễ giằng co với anh ta một lúc, đột nhiên nở nụ cười không sao cả, sau đó làm ra tư thế tay “mời” với Wagner, bước một bước tiến vào văn phòng tổ B.

Nếu Wagner đã không để ý đến mặt mũi của mình, vậy anh ta cần gì phải kiên trì nữa.

Wagner đi cuối cùng, sau khi nhờ đám người Lưu Gia Minh bê một cái ghế tới cho Dương Tông Lễ, anh ta dựa lên bàn làm việc cách cửa gần nhất thuộc về chú Cửu, khoanh tay đứng đó, ánh mắt xuyên qua những người khác, đối diện với Dịch Gia Di và gật đầu với vẻ nghiêm túc, tỏ rõ thái độ của mình.

Sáng nay vừa đến cục cảnh sát, Dịch Gia Di đã gõ cửa xin gặp anh ta, cô đề đạt ý kiến muốn kiên trì điều tra vụ án này, lý do mạch lạc đầy đủ cho thấy cô không phải nhất thời nổi hứng mà đã nghĩ vô cùng rõ ràng.

Nếu đã như vậy, ông ta sẽ ủng hộ cô.

Người có tính cách nóng nảy thường đều rất nôn nóng, Dương Tông Lễ cũng vậy.

Sau khi ngồi xuống, anh ta chỉ đối mặt với hai người Wagner và Dịch Gia Di, mở miệng đi thẳng vào vấn đề: “Nạn nhân trong vụ án thi thể quỳ mà tổ trọng án B đang theo có phải tên Vương Tân Thu không?”

“Đúng.” Wagner thẳng thắn gật đầu.

“Có phải là một nam giới trẻ tuổi hơn hai mươi tuổi? Chiều cao khoảng một mét bảy lăm, tướng mạo đoan chính không?” Dương Tông Lễ lại hỏi.

“Đúng.” Wagner lại gật đầu.

“Giám sát Vương, nạn nhân trong vụ thi thể quỳ của tổ các anh là người chỉ điểm trong vụ trọng án đặc biệt lớn mà tổ chuyên án thuộc tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đang theo. Tôi đã trình đơn xin lên cấp trên được đưa thi thể của Vương Tân Thu về tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức xử lý. Phía bên tổ B, cũng hy vọng các anh có thể tạm dừng toàn bộ công tác thúc đẩy, dốc toàn lực phối hợp với công tác của tổ chuyên án thuộc tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức.” Từ đầu đến cuối vẻ mặt của Dương Tông Lễ đều nặng nề. Trước khi anh ta tới đã nghĩ xong đối sách: Lấy thế đè người, ăn nói thận trọng tạo áp lực. Trước khống chế người, ngay lập tức muốn cho tổ trọng án biết bọn họ không tới đây để thương lượng.

Chuyện này không cần phải thương lượng!

Wagner cũng không tiếp nhận cảm giác của đối phương, anh ta vẫn nghiêm túc như cũ, ăn nói thận trọng như cũ, giống như một cái máy đối kháng không có cảm xúc, chỉ tiếp lời hỏi Dương Tông Lễ: “Phối hợp thế nào?”

“Tạm thời gác lại vụ án thi thể quỳ, đừng tham gia vào, đừng làm nhiễu loạn…” Dương Tông Lễ mới mở miệng, các thám tử tổ B vốn còn đang ngồi đã không ngồi nổi nữa.

Mọi người đồng loạt đứng dậy, đều khoanh tay nhíu mày.

Bầu không khí trong văn phòng lập tức căng thẳng, Dương Tông Lễ lại giống như không phát hiện ra, vẫn ngang ngược tạo áp lực như cũ: “Dù sao nếu vì công việc của tổ B – CID mà dẫn đến nhiệm vụ to lớn gần môt năm nay của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức thất bại, chỉ sợ các anh cũng không ai gánh nổi trách nhiệm này đâu.”

Tam Phúc nghiến răng, rất nhanh đã không nhịn được mà muốn mạo phạm.

Một giọng nói khác ở ngoài cửa lại nhanh hơn tất cả mọi người, mang theo vài phần trêu tức và ngạo mạn, chậm rãi phá vỡ bầu không khí trong văn phòng: “Giám sát Dương, vội tìm người gánh tội cho nhiệm vụ thất bại sớm như vậy rồi sao?”

Một đám người trong văn phòng quay đầu, chỉ thấy Phương Trấn Nhạc dựa người vào cửa, nhìn Dương Tông Lễ với vẻ cười như không cười.

“…” Dương Tông Lễ hơi nhíu mày, tên sát tinh này bị điều khỏi tổ B rồi mà, sao còn xuất hiện nữa vậy?

Anh ta liếc mắt nhìn Phương Trấn Nhạc với vẻ khinh thường, sau đó quay đầu đối diện với Wagner, áp sát: “Giám sát Vương, tôi sẽ đi trao đổi với bên cảnh ti Hoàng của tổ trọng án, về phần phía bên tổ B, tôi cần anh lập tức cho tôi một câu trả lời.”

“Xin lỗi, tổ B sẽ không gác lại vụ án này, chúng tôi sẽ tiếp tục điều tra, thẳng đến khi phá án và bắt được hung thủ, khiến hung thủ phải đền tội mới thôi.” Tuy rằng Wagner không dữ cho lắm nhưng mỗi một câu một chữ lại rất có khí phách.

Bình Luận (0)
Comment