Chương 759: Ra quân! 1
Trái tim của Phương Trấn Nhạc đập hơi mạnh, sau một giây lập tức nở nụ cười, sải bước đi theo.
Phương Trấn Nhạc không biết từ khi nào đã đứng bên cạnh Dịch Gia Di, anh là người đầu tiên giơ tay, hướng lòng bàn tay về phía nữ tổ trưởng với gương mặt đỏ hồng, lông mày nhướng cao, sáng rực rỡ.
“Bốp!” Dịch Gia Di không hề do dự mà giơ cao bàn tay, dùng sức vỗ vào tay anh Nhạc.
Tiếng đập tay giống như pháo nổ thu hút sự chú ý của những người khác, mọi người nháo nhào sấn tới, người nào cũng giơ cao lòng bàn tay phải.
Tôi đập với anh, tôi đập với anh ta.
Trong văn phòng tổ B giống như đang đốt pháo, bốp bốp vang không ngừng.
Lòng bàn tay của Dịch Gia Di bị vỗ đến đỏ bừng nóng rát nhưng lại không hề giấu bàn tay đi.
Nhiệt huyết đang truyền đi, cảm giác thành tựu chồng chất.
“Lấy được lệnh xét nhà rồi.” Wagner nhân lúc mọi người đang tận hứng chúc mừng lén lút chuồn ra ngoài đã vòng về, sau khi đập tay với Tam Phúc ở cửa, lại ném một quả bom khác vào trong văn phòng.
“Ra tay thôi, sir W.” Tam Phúc lập tức giơ cao nắm đấm phải, đấm mạnh một quyền về phía không khí.
“Go!” Dịch Gia Di nhận lệnh xét nhà trong tay giám sát Wagner, vung giữa không trung.
“Go go go…” Lưu Gia Minh lập tức la lối hưởng ứng.
Wagner gật đầu, mọi người lập tức chạy về bàn làm việc của mình lấy áo khoác vắt trên lưng ghế, cầm bảng tên bị ném trên bàn của mình… bàn ghế xê dịch vang thành tiếng, tiếng mặc áo soàn soạt vang lên không ngừng.
Wagner mím môi, quay đầu đối diện với ánh mắt của Phương Trấn Nhạc, không nhịn được mà cảm khái: “Tổ B thật sự rất tốt.”
“Đương nhiên.” Khóe môi của Phương Trấn Nhạc vểnh lên, nhướng mày gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
Wagner vỗ lên vai anh, quay người vòng về văn phòng cũng lấy áo khoác gió của mình lên, khi gỡ bảng tên của mình ra, anh ta nghe thấy Phương Trấn Nhạc dặn dò Từ Thiếu Uy: “Bảo vệ tổ trưởng Dịch cho tốt.”
“Đã rõ, sir Phương.” Từ Thiếu Uy gật đầu một cách vô cùng trịnh trọng.
Wagner theo phía sau Từ Thiếu Uy đi ra ngoài, sau khi bước được vài bước, đột nhiên anh ta quay đầu lại, nhướng mày với Phương Trấn Nhạc: “Giám sát Phương có thời gian không? Đi chung chứ?”
“!” Phương Trấn Nhạc hơi sững sờ, sau một giây lập tức nở nụ cười, sải bước đi theo.
…
Một đội người tổ B băng qua hành lang đã biến thành đội bốn người.
Chú Cửu dẫn theo hai cảnh sát mặc quân trang đi phát triển nhân chứng quay ngược chỉ điểm.
Từ Thiếu Uy dẫn một viên cảnh sát mặc quân trang đi tìm kiếm người chế tạo hung khí.
Wagner dẫn Tam Phúc, Gary và mười sáu đội viên PTU, bốn đồng nghiệp bộ phận giám định tới nhà của Lỗ Vĩ Nghiệp ở Tiêm Sa Chủy.
Dịch Gia Di thì lại theo Phương Trấn Nhạc và Lưu Gia Minh đi truy tìm khu vực mà Lỗ Vĩ Nghiệp thường tới được người chỉ điểm cung cấp.
Chia tổ không có sơ hở gì đi điều tra và tìm kiếm, cố gắng nhất định phải bắt được Lỗ Vĩ Nghiệp trong một lần hành động.
…
Giám sát Wagner dẫn đội tới tòa nhà Vinh Hào ở Tiêm Sa Chủy, trước tìm được quản lý, sau đó sắp xếp cho Tam Phúc dẫn ba đội viên PTU mai phục bên ngoài thang máy ở gara, nếu bất cứ một ai trong đám người Lỗ Vĩ Nghiệp xuất hiện, lập tức bắt lại.
Đồng thời sắp xếp cho Gary dẫn một đội viên PTU canh chừng ở đại sảnh tầng một.
Wagner thì lại dẫn đội lớn lên thẳng tầng hai mươi hai.
Phần lớn các đội viên PTU đều đang ẩn nấp đợi ở thang máy, nơi mà mắt mèo không thể nhìn thấy được, Wagner thì dẫn một đội trưởng PTU đứng dựa sát vào tường cầm súng.
Quản lý mỉm cười gõ cửa dưới sự mớm lời của Wagner, người giúp việc tới mở cửa, quả nhiên cũng không dễ dàng mở cửa mà chỉ đứng ở cửa, vừa quan sát quản lý nữ vừa hỏi có chuyện gì.
“Là như vậy, có hàng xóm nhặt được một chùm chìa khóa trong thang máy, sau khi chúng tôi chiết xuất camera trong thang máy, phát hiện ra người đánh rơi chùm chìa khóa này quẹt thẻ thang máy tầng bốn mươi. Bây giờ tới trả lại vật đánh rơi.” Quản lý vừa cười vừa lắc chùm chìa khóa, cũng cố tình đưa chùm chìa khóa tới trước cửa, để người phía sau cửa có thể nghe thấy tiếng và nhìn thấy động tác ở phần vai của cô ta, nhưng lại không thể nhìn thấy rốt cuộc chùm chìa khóa đang cầm trong tay cô ta trông thế nào.
Người giúp việc ở bên trong nghe được lời này cuối cùng mới chịu mở cửa.
Nhưng trong nháy mắt cửa mở ra, quản lý nữ lập tức lùi lại trốn về phía thang máy, cũng có một đám cảnh sát mặc áo chống đạn, tay cầm súng chen vào bên trong.