Chương 774: Bắt nạt người xấu thật vui 1
Hiệp một trận chiến công tâm: Đánh vỡ sự tự tin của kẻ địch.
Lưu Gia Minh thấy phần báo cáo của Từ Thiếu Uy đã kết thúc lập tức tiến lên một bước, giao tiến độ đầu tiên mà mình vừa nhận được vào tay Dịch Gia Di: “Trên tay cầm đầu trượng của quải trượng đầu rồng chỉ thu thập được dấu vân tay của Lỗ Vĩ Nghiệp, đều là dấu vân tay bên tay trái của ông ta, vì ngón giữ tay trái của Lỗ Vĩ Nghiệp thiếu một đốt, cho nên vô cùng chính xác.
Trên thân trượng có dấu vân tay bên tay phải của ông ta, và dấu vân tay của vợ ông ta, trên cơ bản cũng có thể xác định ông ta quả thật là người thuận tay trái, dùng tay trái để nắm trượng.
Kết luận này khi chúng ta thẩm vấn vệ sĩ của ông ta cũng đã thu thập được khẩu cung xác nhận.”
“Tốt quá rồi!” Dịch Gia Di không nhịn được mà vỗ tay, thật đúng là tin chiến thắng liên tiếp báo về.
“Ngoài ra, vết máu phát hiện được trong phòng ngủ dành cho khách tại nhà của Lỗ Vĩ Nghiệp chắc hẳn thuộc về A Liên cùng được đưa tới nhà của Lỗ Vĩ Nghiệp, cuối cùng được ở lại. Nhưng hiện giờ rốt cuộc cô gái này đang ở đâu thì vẫn chưa tra ra được. Người giúp việc và người hầu nước ngoài của Lỗ Vĩ Nghiệp một hỏi ba không biết, vợ ông ta cũng tỏ vẻ sáng nay có người đã đón A Liên đi rồi, nhưng đi đâu thì bà ta không biết.
Còn nữa, vợ của Lỗ Vĩ Nghiệp nói khi A Liên rời đi là tự mình đi ra ngoài, thoạt nhìn hình như cũng không có vấn đề gì lớn.”
Một điểm này Dịch Gia Di không tin, bộ phận giám định đã trao đổi với bên pháp y, mấy dấu vết đó đại diện cho vết thương nhất định cần một khoảng thời gian rất dài mới có thể lành lại.
Cho dù A Liên mà vợ của Lỗ Vĩ Nghiệp đã nhìn thấy trông có vẻ không sao nhưng dưới lớp quần áo chắc chắn là một cảnh tượng khác.
“Bây giờ vệ sĩ, tài xế của Lỗ Vĩ Nghiệp, và chủ quán mạt chược chắc chắn có biết chút gì đó nhưng vẫn chưa khai nhận, chúng ta phải thẩm vấn hồng côn số một dưới tay Lỗ Vĩ Nghiệp – Vương Đình sao?” Tam Phúc lại vòng về bên cạnh Dịch Gia Di, hỏi.
Dịch Gia Di lắc đầu: “Chúng ta cố hết sức bắt tay vào từ những người đã bị bắt trước, những người vẫn đang tiêu dao bên ngoài đó tạm thời vẫn nên giao cho tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đi sắp xếp đi, đừng vội, mấy người này sẽ mở miệng thôi.”
Nói xong, cô quay đầu đối diện với Tam Phúc, giơ cao cánh tay vỗ lên vai anh Tam Phúc, tuy rằng chiều cao của cô không bằng anh ta nhưng trong nháy mắt này, khí thế của cô lại cao hơn.
“Yên tâm.” Thu tay về, Dịch Gia Di lại liếc mắt nhìn qua các đồng đội khác trong văn phòng, nụ cười thu lại, cô đảm bảo một cách vô cùng nghiêm túc.
Sau khi nữ cảnh sát trẻ sải bước đi ra khỏi văn phòng tổ B một cách uy phong lẫm liệt bước, cô tới thẳng phòng thẩm vấn.
Ở nơi đó, cô sẽ cố gắng đọ sức với đám người hung ác, đánh một trận đại chiến chỉ có cô là một bên ngược đãi.
Trận chiến này không có khói thuốc súng, nhưng Dịch Gia Di cô chắc chắn sẽ thắng!
…
Phòng thẩm vấn vẫn luôn khiến người không thể thích ứng bằng quán quen mà mình đã tỉ mỉ chọn, càng không thể dùng “thích ý” để hình dung.
Là người học làm sang thế nào thì khi ở trong lồng giam tứ phía này nhất định cũng sẽ bị đánh về nguyên hình thôi.
Dịch Gia Di bước vào phòng thẩm vấn của Lỗ Vĩ Nghiệp, nhìn thấy không phải là người đàn ông già thành công, thảnh thơi đánh bài trong quán mạt chược, từ đầu đến cuối trên gương mặt luôn mang theo ba phần ý cười.
Mà là một con sói có gương mặt bóng dầu, vẻ mặt mất kiên nhẫn, sớm đã vì ngồi lâu mà ê hết cả mông mà không thể không nghiêng người.
Dưới ánh đèn trần hắt xuống, trong mắt con sói này lóe lên tia sáng lạnh, vẻ hung dữ hiện lên trên gương mặt.
Dịch Gia Di lại không sợ ông ta, cho dù bắt đầu từ lúc bước vào phòng thẩm vấn này, ông ta vẫn luôn dùng đôi mắt ác độc đó nhìn chằm chằm vào cô, mỗi một vẻ mặt và động tác cực kỳ nhỏ đều đang ngấm ngầm uy hiếp cô.
Khi đi đến bên cạnh bàn định ngồi xuống, Từ Thiếu Uy giành trước một bước kéo ghế mời cô ngồi. Anh ta chăm sóc như vậy không phải vì anh ta lịch lãm mà chỉ là không muốn khiến Dịch Gia Di phải cúi lưng, cúi đầu cúi cổ khi kéo ghế. Anh ta muốn cô vẫn luôn ngẩng cao mặt, sống lưng thẳng tắp đối diện với Lỗ Vĩ Nghiệp.
Dịch Gia Di thuận thế ngồi xuống, quay đầu nở nụ cười với Từ Thiếu Uy.
Động tác và vẻ mặt này khiến Lỗ Vĩ Nghiệp cảm giác được rõ ràng sự thoải mái của cô, điều này khiến ông ta bất mãn.